Một đêm này hắn ngủ được rất trầm, nhưng ta lại không cách nào ngủ được, có lẽ là bởi vì trên người bị một thân thể nặng trĩu đè lên, tinh thần u ám giống như bị bóng đè, mãi cho đến bình minh, mới có thể ngủ một lúc.
Lúc ta chậm rãi tỉnh lại, trên người ta đã nhẹ nhõm, nhưng bản thân dường như bị người nào nhìn chằm chằm, ánh mắt kia khiến ta cho dù ở trong mộng cũng có chút bất an, rốt cục từ từ mở mắt ra.
Vừa mở ra mắt, liền thấy Bùi Nguyên Hạo ngồi ở bên giường, y phục chỉnh tề, đang cúi đầu nhìn ta.
Ánh mắt của hắn, so với đêm qua càng thêm sâu sắc, càng thêm đen tối, âm u cũng càng gia tăng, đột ngột bắt gặp một ánh mắt như vậy, cho dù đắm chìm trong tia nắng ban mai, ta cũng theo bản năng rùng mình.
Làm sao vậy?
Yên tĩnh một lúc lâu, bên ngoài đột nhiên truyền đến âm thanh của Ngọc công công: "Hoàng thượng giá lâm!"
Hoàng thượng? Tại sao hắn lại tới đây vào lúc này?
Vẻ mặt ta vô cùng kinh ngạc, vội vàng đứng dậy, ai biết Bùi Nguyên Hạo lại đưa tay, kéo ta trở về trên giường hẹp, ta nghi hoặc không hiểu nhìn hắn, chỉ nghe hắn thấp giọng nói: "Nằm xuống đừng nhúc nhích." Nói xong, liền đứng dậy sửa sang lại y phục, sau đó xốc lên bức rèm che đi ra ngoài.
Tuy rằng hắn bảo ta nằm bất động, nhưng người tới dù sao cũng là hoàng đế, ta đành phải thận trọng co ro đến bên cạnh giường, xuyên thấu qua tầng tầng màn che nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131985/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.