Tiểu Vũ?
Ta cho rằng chính mình nhìn lầm rồi, mở to hai mắt nhìn hắn, nhưng người thiếu niên trước mắt này, mặt mày tuấn lãng, dáng người cao ngất, vẻ mặt xấu hổ đứng ở đằng kia, cả người mặc cẩm y ngọc không khiến hắn càng thêm quý khí, nhưng có chút bồng bột.
Không phải Tiểu Vũ thì là ai?
Chẳng lẽ nói, hắn chính là…
Trong đầu của ta có tia sáng vụt lóe lên, tiểu Vũ – Võ – Ngũ Hoàng Tử! Hóa ra hắn chính là ngũ Hoàng tử, đường đường là Tề vương điện hạ, thống lĩnh tam quân đại doanh Tây Bắc, đánh đâu thắng đó, tướng quân thiếu niên không gì cản nổi Bùi Nguyên Phong.
Trong lúc này, ta kinh ngạc không nói ra lời, chỉ ngây ngốc nhìn hắn, mà vẻ mặt của hắn của xấu hổ, cúi người vái lạy Hoàng thường, ánh mắt lại liếc trộm nhìn ta: ‘’Ta… không cố ý.’’
‘’…’’
‘’Thật sự, không phải cố ý.’’
Ta lui về bên cạnh Diêu Ánh Tuyết, còn chưa có phục hồi lại tinh thần từ trong trận biến cố nghiêng trời lệch đất này, ánh mắt của Ân Hoàng hậu lại đặc biệt lợi hại nhìn ta một cái, lại nhìn Bùi Nguyên Phong nói: ‘’Phong nhi, con đang nói chuyện cùng ai?’’
Tiếng nói vừa dứt, người trên dạ yến dường như đều cảm giác được chuyện gì, tất cả đều yên tĩnh trở lại, nhìn Bùi Nguyên Phong, hắn đứng ở nơi đó, cả người có chút sững sờ, ấp úng không đáp được.
Ân Hoàng hậu nhăn mày lại, vừa muốn mở miệng, đã bị tiếng trống thanh canh ở nơi xa truyền đến ngắt lời.
Canh hai rồi.
Những nhóm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131960/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.