Ta lấy làm kinh hãi, vội vàng đi ra phía trước, Bùi Nguyên Hạo đã ngẩng đầu lên, ánh mắt lạnh như băng, cũng sắc như kiếm, theo bản năng ta quay đầu tránh đi, lại nhìn thấy Bùi Nguyên Tu mở to hai mắt nhìn ta, giống như có chút vui mừng.
Ta đi đến giữa dạ yến, quỳ lạy nói: ‘’Nô tỳ bái kiến hoàng thượng vạn tuế, vạn vạn tuế, bái kiến Hoàng hậu nương nương thiên tuế thiên thiên tuế.’’
‘’Ngươi là ai, đứng ở đằng kia làm gì?’’
‘’Nô tỳ…’’
Ta vừa muốn mở miệng, chỉ thấy Diêu Ánh Tuyết đứng lên nói: ‘’Hồi bẩm nương nương, nàng là thị nữ bên cạnh của thần hiếp, bởi vì tay bị thương nên thần thiếp để nàng nghỉ ngơi không cần đến rồi. Chỉ có điều vừa rồi thần thiếp cảm thấy hơi lạnh, cho người đi châm lò sưởi, nên nàng mới đến.’’
‘’A… là như thế này.’’ Hoàng hậu nương nương gật đầu.
Ta cúi đầu quỳ gối giữa dạ yến, chung quanh đều đã yên tĩnh trở lại, ta cũng không biết giờ phút này có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn ta, thấy trong lòng ta căng thẳng sợ hãi, chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, đang chuẩn bị đưa lò sưởi đến trong tay Diêu Ánh Tuyết, đã thấy Ân Hoàng hậu đi về phía ta.
Nàng đưa tay nâng cằm của ta lên, tinh tế quan sát một chút, đột nhiên cười nói: ‘’Nhắc tới trong cung vẫn là Tam hoàng tử giỏi chọn người nhất, Ánh Tuyết là đại mỹ nhân, không nghĩ tới, ngay cả tì thiếp bên người cũng đều giống như thủy linh vậy.’’
Nói xong, nàng quay đầu nhìn về phía hai hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131958/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.