Trong hoa viên cách đó không xa, tiếng người ồn ào ăn uống linh đình, màn đêm cũng không át đi được đèn đuốc sáng trưng nơi đó, sắc màu rực rỡ, tiếng đàn sáo động lòng người lờ mờ theo gió đêm bay tới, mùi rượu thanh ngọt quẩn quanh bên chóp mũi, người nào cũng muốn say, nơi đó chính là dạ yến thưởng nguyệt.
Chỉ có điều chốn phồn hoa đó cách ta quá xa.
Ta đứng ở bên hồ, nghe nơi đó nhảy múa mừng cảnh thái bình, chung quanh lại là một mảnh tịch liêu, chỉ bóng trăng trên mặt hồ bầu bạn, yên tĩnh mà lạnh lẽo.
Chậm rãi đi dọc theo mép hồ, vừa mới đặt chân tới một hành lang gấp khúc liền nge thấy tiếng bước chân dồn dập, quay đầu nhìn lại liền thấy một tiểu cung nữ vội vàng chạy qua một bụi hoa, trên mặt tràn đầy sự kinh hoảng, nàng ta không thấy ta, băng qua hành lang gấp khúc rồi chạy sang bên kia.
Xảy ra chuyện gì sao?
Ta qua bên đó theo bản năng, vừa mới đi đến chỗ ngoặt, liền nhìn thấy nàng ta chạy vào đình nghỉ chân bên hồ, đứng trong đình là những hình dáng quen thuộc, ta liếc mắt qua liền nhận ra, chính là nhóm cơ thiếp bị Diêu Ánh Tuyết trừng phạt không được tham dự dạ yến đêm nay.
Hồng Vi, Lục Hà, Tư Dao…… Các nàng đang làm gì ở đây?
Ta dừng bước chân, núp vào bụi hoa quan sát bọn họ, chỉ thấy tiểu cung nữ kia chạy tới hành lễ với bọn họ, Hồng Vi tiến lên một bước, dường như hỏi han nàng ta, tiểu cung nữ kia cung kính trả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khuynh-thanh-phi-tan-bi-vut-bo-o-lanh-cung/1131956/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.