🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


Tối đó anh về rất muộn, hình như còn muộn hơn cả những ngày bình thường, tôi cứ trằn trọc mãi không ngủ được nên định bụng xuống pha cho anh một ly cà phê, khi vừa xuống thì thấy cô giúp việc đang loay hoay pha trà cho anh, thấy tôi cô hỏi:

-Khuya rồi mà cháu chưa ngủ à, cháu cần lấy gì thế?

-Cháu tính pha cho chồng cháu ly ca phê cô ạ, mấy đêm liền anh ấy thức suốt, mà cháu lại chẳng giúp được gì cho anh ấy nên cũng không ngủ được.

-Ấy, cháu không biết cậu Thành không uống được ca phê à, mỗi lần uống vào là lại nổi mề đay khắp người, đây, cô pha trà rồi đây, cháu mang lên cho cậu ấy đi.

Tôi tròn mắt, chưa bao giờ nghe nói có người bị dị ứng với cả cà phê nhưng cô Khiêm nói chồng tôi bị dị ứng cà phê thật, ban đầu anh ấy cũng không tin nên còn cố tình uống thử mấy lần nhưng lần nào cũng phải chạy đi mua thuốc dị ứng nên từ đó anh không đụng tới cà phê nữa, hèn gì mấy lần ở công ty tôi thấy anh toàn cho tôi nếu có ai đó lỡ mua cho mình.

Tôi đưa trà lên cẩn thận đặt nhẹ lên bàn, anh có vẻ mệt mỏi, mặt căng thẳng, hai đầu lông mày chau lại, trước mặt anh giấy tờ sổ sách chất cao gần quá đầu, anh không nhìn tôi, mắt vẫn chăm chú dán vào mấy con số trong sổ. Tôi cứ đứng loay hoay, đi thì không nỡ mà ở lại thì sợ làm ảnh hưởng tới anh, một lát sau anh mới ngẩng lên:

-Sao em

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-khong-quen/438039/chuong-16.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Không Quên
Chương 16
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.