🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

2



Từ lúc tới kinh thành đến giờ, đã rất lâu rồi ta không ngủ ngon như thế.



Ta mở to mắt, hai mắt đờ đẫn nhìn màn giường trong chốc lát.



Màn giường? Không phải ta đang nằm trên mặt đất sao?



Ta không thích giường và đủ các kiểu dáng gạch đá của nhân tộc, chúng nó ngăn cách hơi nước, mặt đất và tự nhiên. Những đêm mà Tống Tri Thời không có ở nhà, ta ước gì có thể trực tiếp chôn mình vào đống đất trong vườn hoa ngoài kia.



"Nàng tỉnh rồi à?" Giọng nói hơi khàn vang lên bên tai.



Ta sợ tới mức mấy sợi nấm phát nổ cả lên, ôi, hù c h ế t nấm.



Liếc mắt nhìn lại, Tống Tri Thời đang nửa nằm bên cạnh ta. Hình như hắn không được nghỉ ngơi tốt nên hai con mắt đã đỏ bừng.



"À, ừm." Ta chần chừ nói: "Có việc gì sao?"



Có việc mau nói, không nói thì để cho ta đi ngủ. Ta dùng ánh mắt để biểu đạt suy nghĩ này với hắn.



Hiển nhiên Tống Tri Thời không thể hiểu được ý của ta, hắn thở phào một cái.



"Lúc ta trở về nàng nằm trên mặt đất không nhúc nhích, gọi thế nào cũng bất tỉnh không dậy, làm ta sợ c h ế t khiếp." Hắn cởi vớ giày rồi leo lên giường, vùi đầu vào cổ ta, tủi thân lên án: "Thái y cũng tới thăm bệnh mấy lần, bọn họ nói là do nàng không muốn tỉnh."







"A Như, là do ta nhốt nàng lại nên nàng tức giận sao?" Hắn thử dò xét nói.



"Không."

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-dai-lau/2928291/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Dài Lâu
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.