🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ngày Tống Tri Thời được đưa ra khỏi nhà tù là vào một hôm trời nắng.



Vừa bước ra cửa nhà lao hắn đã bị ánh sáng chiếu đến nỗi phải nhắm chặt hai mắt, cửa ngục sau lưng ầm ầm khép lại, ngăn cách nơi ánh sáng và bóng tối chia lìa.



Tống phu nhân chuẩn bị một chậu than cho hắn, hun lá ngải cứu, trên mặt của bà không có ý cười.



Tống phu nhân nói: "Phụ thân con gặp phải cướp trên đường bị biếm đến Quý Châu."



Vẻ mặt của Tống Tri Thời bỗng nhiên trắng bệch.



Tống phu nhân nhắm mắt lại, không muốn nhìn đứa con trai đã từng khiến bà kiêu ngạo nhất này nữa, bà nức nở nói: "Sao hai cha con các ngươi lại cứ cứng đầu như vậy! Nhất định phải đụng vào nam tường thì mới biết tự thân chính trực cũng chẳng hề có thể trăm sự vô lo sao!"



Tống Tri Thời không nói ra lời.



Vì quân phân ưu, gạn đục khơi trong*, hắn đã làm sai rồi sao?



[*gạn đục khơi trong: chọn lọc để loại bỏ hết đi cái không hay, cái xấu, giữ lại và phát huy cái hay, cái tốt (nói về những cái có giá trị văn hoá, tinh thần)]



Hắn ngơ ngác trở về triều đình, thánh thượng chỉ gặp hắn một mặt.



Long nhan bị giấu sau lớp sương khói dày đặc của lư hương và chuỗi ngọc nặng nề trên mũ miện. Giọng nói đó dường như vang lên từ nơi cửu trọng thiên: "Tống khanh à, người ta thường nói nước trong và nước đục thì không thể xuôi theo một dòng, ngươi thấy sao?"

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-dai-lau/2928267/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Đời Dài Lâu
Chương 13
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.