19
Chỉ cần là chủng tộc còn tồn tại thì chắc chắn sẽ có bản năng sinh sôi nảy nở, nhân tộc cũng không ngoại lệ. Thậm chí vì tuổi thọ hạn chế nên bọn họ càng nóng lòng trong vấn đề kéo dài nhang khói hơn, khiến cho loài của bọn họ đã trải rộng khắp vùng Cửu Châu này.
Tống Tri Thời và ta không giống nhau, hắn không thể nào một thân một mình sống cô độc cả đời giống như ta được.
Huống chi hắn là nhân tộc rất ưu tú, giống cái muốn cùng hắn giao phối cũng chẳng phải là ít.
Đây là việc mà sau khi Tống phu nhân đến ta mới ý thức được.
Mẫu thân của Tống Tri Thời từng tới chơi, bà ấy đã trở lại cố hương nhiều năm, cũng không ở trong Tổng phủ nơi kinh thành. Đó là lần đầu tiên ta nhìn thấy bà ấy.
Rõ ràng là chủ mẫu ngày xưa, thế mà khi Tống phu nhân tới chơi lại vẫn gửi thiếp mời theo quy củ.
Lúc bà ấy đến, Tống Tri Thời trùng hợp có việc đi ra ngoài, hoặc lại có chăng là cố ý tránh né.
Tống phu nhân không hỏi bất cứ điều gì, bà ấy chỉ cùng ta hàn huyên chút việc nhà. Mặt mày của bà ấy và Tống Tri Thời có mấy phần giống nhau, chỉ là nhu hòa hơn rất nhiều. Lúc trò chuyện giọng nói nhỏ nhẹ, cả người trông hệt như một dòng thu thủy.
Chẳng qua nói thật thì có mấy lời bà ấy nói ta nghe không hiểu lắm.
Dường như Tống phu nhân cũng đã nhận ra, bà ấy muốn nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-dai-lau/2928256/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.