Tôi bình tĩnh đáp trả cô ta, chứ giờ mà cuống lên thì hỏng hết việc:
- Cô muốn lợi dụng tôi để gây khó dễ cho Trâm chứ gì?
- Không. Tôi muốn cô ta mất hết tất cả mới hả lòng.
- Vậy cô tìm nhầm người rồi, tôi không làm được chuyện đó đâu.
- Tôi biết cô còn có thể làm những chuyện khác cơ. Thế này đi tôi sẽ gửi đoạn ghi âm vừa rồi sang cho cô, nếu cô vẫn bỏ qua cho con khốn Trâm thì coi như món quà tôi tặng cô. Vì tối nay cô đã cứu tôi..
Nói rồi mụ thầy bói dởm đó kêu tôi dừng xe giữa đường, bắt taxi đi ngược lại phía tôi...
Về nhà mọi người đã ăn tối xong xuôi, tôi lén lên phòng luôn. Gặp chú già đang ngồi ở ghế sofa mặt nặng mày nhẹ:
- Nay chú về sớm thế?
- Biết mấy giờ rồi không?
Tôi chột dạ cúi xuống nhìn cái đồng hồ đang đeo trên tay, đã gần 10h đêm rồi. Miệng tôi lắp ba lắp bắp:
- Tôi có việc đột xuất nên mới về muộn thôi..
Nói rồi tôi sợ chú không tin, cầm điện thoại mở đoạn ghi âm mụ thầy bói kia vừa cho tôi nghe. Không ngoài dự đoán chú già nghe đến đâu, mặt càng khó coi đến đó:
- Nhóc lấy cái này ở đâu? Vì sao lại lấy được?
- Chỉ tình cờ thôi chú đừng lo. Giờ mình nên làm gì với đoạn ghi âm này đây? Có cần đưa cho bố mẹ xem không?
- Đừng vội. Chỉ dựa vào cái này cũng không chứng tỏ được chuyện gì to tát cả. Trong kinh doanh muốn hạ gục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730319/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.