" CHÁT..."
Tôi bất ngờ nhận ngay cái tát từ mẹ chồng, còn chưa kịp định thần lại mọi chuyện đã nghe bà chửi xối xả:
- Chị im đi..Sao chị độc mồm độc miệng thế? Cái Vân Anh nó gây thù chuốc oán gì với chị, mà lúc nào chị cũng chành chọe với nó..?
Tôi ức quá ôm lấy má cãi lại:
- Con chưa hề nói động gì đến em ấy đâu..
- Thế chẳng lẽ nó rảnh rỗi bịa chuyện hại chị à?
- Con không có ý đó..
- Tôi thật không hiểu nổi tính tình chị, từ ngày chị về nhà tôi đến giờ toàn chuyện xui xẻo thôi. Đợt nọ cô cũng cảnh cáo tôi rồi, mà cả nhà này có ai nghe tôi đâu?
Nói đến đây thì cũng đúng lúc bố chồng tôi vừa lên tới nơi:
- Cô thầy gì? Bà đừng vớ vẩn nhé...
Mẹ chồng hơi nhột, nhưng vẫn cứng miệng lắm:
- Ông lên mà xem đứa con dâu ngoan hiền ông chọn. Suốt ngày hạnh họe gây chuyện với người khác thôi. Cái Vân Anh nghe thấy tiếng đổ vỡ, nó lo lắng chạy vội sang thì lại chửi nó không ra cái gì. Phải tôi lần sau tôi thèm vào, cái loại không biết trước sau...
- Bà đừng nói nữa, chuyện của bọn nó bà xen vào làm gì? Xuống nhà đi. Còn Vân Anh cũng rút kinh nghiệm lần sau nhé..
Vân Anh cúi đầu đáp lại nhẹ nhàng:
- Vâng ạ..Cháu xin lỗi hai bác..Em xin lỗi anh chị..
Mẹ chồng vùng vằng đẩy tay bố chồng ra:
- Tôi ngán ngẩm ông lắm rồi. Còn Vân Anh con không phải xin lỗi ai hết. Vì con đâu có sai. Chồng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730315/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.