Câu nói của chú già làm tôi giật mình, đồng thời cũng làm mẹ chồng tôi sững người lại:
- Sợi dây chuyền kia cũng chẳng đáng bao nhiêu đâu, nhưng nó rất có ý nghĩa với mẹ nên mẹ mới nóng lòng như thế thôi...
- Vậy mẹ hỏi chuyện vợ con xong chưa?
- À xong rồi, các con đi làm đi không muộn.
Chú già gật đầu kéo tay tôi ra cổng kích đểu:
- Tôi tưởng sau vụ thầy bói hôm nọ, nhóc và mẹ thân nhau rồi cơ mà.
- Chú đừng nói linh tinh, tôi còn đang bực đấy.
- Bực cái gì mà bực? Nhóc lớn rồi phải trưởng thành dần đi, tôi già rồi không đi sau nhóc mãi được đâu. Gặp chuyện gì nhóc cũng sửng cổ lên, không giải quyết được vấn đề thì thôi lại còn tự rước họa vào thân. Phải nói với nhóc bao nhiêu lần nữa đây..
Dừng lại một chút, thấy tôi không nói gì chú già mới hạ thấp giọng:
- Giờ có đi làm không? Tôi chở đi luôn..
Tôi đang bực lắm mà vẫn buồn cười, nghĩ cũng khổ mà thôi cũng kệ. Lấy chồng hơn nhiều tuổi nó vui vậy đấy...
_________
Hơn 3h chiều Trâm gọi chị Loan ra quán cafe nói chuyện:
- Chị có làm theo lời tôi dặn không đấy?
Chị Loan gật đầu liên tục:
- Có chứ. Cô đã dặn thì tôi nhất định sẽ cố gắng hết sức.
- Mẹ chồng tôi có nghi ngờ gì chị không?
- Không đâu cô. Ban đầu bà cũng quát tôi ghê lắm, nhưng tôi thừa hiểu bà mượn việc đó để cảnh cáo cô Hà. Tôi kể cho cô nghe một bí mật nhé, hôm nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doi-binh-yen/730305/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.