Xe ngựa bị chặn lại, gia đinh rút kiếm ra bảo vệ kiệu.
-Mấy tên tép rêu, yếu ớt như các ngươi, đang định đánh nhau với bọn ta sao? Phi! Một tên bặm trợn nhổ nước bọt xem thường.
-Lão Tam đừng tốn lời, lâm tặc như chúng ta chỉ cần dùng sức mạnh của nấm đấm thôi.
Nghe giọng điệu, có thể hắn ta là người cầm đầu, hắn ra lệnh tấn công, bọn chúng thật nhanh lao vào các gia đinh mà chém giết,kiếm và đao chạm vào người của gia đinh máu bắn lên cả mặt của bọn chúng, nhưng bọn chúng không hề giật mình mà còn cười man rợ hơn.
Mới đầu Lâm Xuyến nghĩ, chỉ là bọ cướp nhỏ chỉ cần tiền, nhưng thế này là không ổn rồi, nên Lâm Xuyến bước xuống kiệu.
-Các ngươi mau dừng lại!!
Thấy Lâm Xuyến, bọn chúng không đánh nữa, tên thô lỗ khi nãy, thấy Lâm Xuyến khinh bỉ nói.
-Ở đâu ra người xấu xí như quỷ dạ xoa thế này, hôm nay đúng là.
Lâm Xuyến mặt vẫn dữ bình tĩnh, ném số tiền trong túi vải xuống đất, sau đó gỡ hết vòng vàng trên người xuống hết.
-Tất cả ngân lượng và trang sức điều ở đây cả rồi, các ngươi cầm lấy và đi đi.
Bọn chúng nhìn Lâm Xuyến, rồi cười to.
-Xem như ngươi biết điều, nhưng ta nghĩ...trong xe vẫn còn người.
A Kiều và nàng im lặng nghe nãy giờ, nhưng A kiều vừa nghe hắn nói vậy lại giật mình làm cho cái xe ngựa run nhẹ.
-Ta đoán đúng rồi haha, huynh đệ đâu mau đến lôi người trong kiệu ra, hôm nay chúng ta không chừng có vận may lớn rồi haha!!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/179151/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.