Tình yêu, có người nói nó nhẹ tựa long hồng, cũng có người nó nó nặng tựa thái sơn.
Nhưng muốn biết tình yêu nó như thế nào, chắc hẵn chúng ta phải tự mình kiểm nghiệm, để rồi tìm ra câu trả lời đúng nhất cho mình…
Gặp nhau, yêu nhau và được sống bên nhau là một loại nhân duyện trọn vẹn…
Nhưng cũng có đôi lúc chỉ là một đoạn nhân duyên, giống như lướt qua nhau trên một đoạn đường nào đó,có được hạnh phúc ngắn ngủi, nhưng nổi đau vẫn còn động lại, rồi ngày đêm gặm nhắm trái tim …
……………….
…….
………………..
7:00 pm. Bắc Kinh, Trung Quốc.
Khách sạn B. (xin lỗi m.n vì chẳng tìm được cái tên nào, nên sẽ dùng tạm như vậy nha ^^).
Tút…tút….tút…
Tiếng chuông chờ điện thoại vẫn đang vang điều, một lúc sau mới có người nhất máy, bên kia là giọng gấp gáp pha lẫn một chút vui mừng.
“Mẹ nghe đây!.”
“Dạ, sao bắt máy lâu thế hả mẹ?.”
“Tại mẹ đang ở trong bếp, không nghe được tiếng chuông, à mà con đến nơi rồi đúng không, bên đó cái gì cũng phải cẩn thận có biết không.”
“Con biết rồi mẹ ạ, con lớn rồi mà.” giọng cười hì hì.
“lớn cha cô, chưa lấy chồng thì vẫn chưa gọi là lớn đâu, à mà…”
Chưa kịp nói hết câu thì bên đầu dây đã là một giọng nói trong chẻo vang lên.
“chị hai, chị hai!!.”
“này, em lại giật điện thoại trong khi mẹ nói chuyện thế hả??.”
“ây dui, chị hai ơi là chị hai bây giờ chuyện đó đâu có quan trọng, chị nhớ đã hứa gì với em không hả?? nhất định phải chụp ảnh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/179139/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.