-Thật sự rất biết ơn anh nếu không có anh, tôi không biết sẽ thế nào nữa.
Nàng như giảm đi gánh nặng trong lòng, tuy Du Thiên Ân chưa tỉnh lại nhưng nhịp tim vẫn ổn định, hắn vẫn còn sống như vậy đã là một sự may mắn rồi.
Vị bác sĩ kia nhìn vào ly cà phê nóng trước mặt, suy nghĩ hồi lâu mới mở lời.
-Sự việc hôm nay tôi cứu anh ta xem như là bí mật, bí mật này mong cô giữ kính, nếu không vì thấy cô đau khổ với lại gia đình cô cũng là chỗ quen biết với mẹ tôi, thì tôi đã không ra tay giúp. Những gì cô thấy hôm nay, nhìn có vẻ rất hư cấu, những tôi là người có khả năng đó,cũng như câu chuyện của cô nghe có vẻ hư cấu nhưng lại là sự thật, mỗi người điều có những bí mật riêng nên mong cô hiểu cho.
-Anh yên tâm, chuyện của anh ngoài tôi sẽ không có bất kì người nào biết, Thanh Tâm tôi đã hứa thì không bao giờ nuốt lời!
Vị bác sĩ kia nhìn thấy nàng đang tràn đầy hi vọng mà chợt thở dài một tiếng, anh ta nghĩ rằng thà để nàng biết sự thật còn hơn ôm hi vọng.
-Nhưng tôi cũng phải nói với cô điều này, tuy đã cứu được anh ta nhưng không thể đảm bảo kéo dài mạng sống được, khả năng của tôi có hạn tôi chỉ có thể làm tim anh ta đập lại, hay giúp anh ta truyền máu nhưng bệnh tình của cậu ta nghiêm trọng hơn, tất cả cơ quan nội tạng của anh ta cứ như một quả bóng đang hết hơi, mọi chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566625/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.