Đừng khóc nữa nàng ơi, xe tôi thành bãi rác rồi đây này!!
Cẩm Tiên thật sự muốn quỳ xuống cầu xin nàng, sao khi kể tất cả mọi chuyện cho nàng biết thì nàng tự động biến thành cái máy bơm nước mắt, khóc không ngừng nghỉ, đến nước mắt cũng không kịp khô.
-Hức...em xin lỗi, nhưng em thật sự không kìm chế được..
Cẩm Tiên bực đến nỗi muốn vò đầu bứt tóc.
-Biết vậy tôi chẳng kể ra, cứ trực tiếp đánh ngất cô rồi mang về thành phố!!
Nàng dùng miếng khăn giấy cuối cùng lau đi nước mũi đang chảy xuống, rồi nghẹn ngào nói.
-Cùng là con gái với nhau, chị cũng hiểu cho em chứ, nếu người chị yêu xảy ra chuyện như thế còn vì muốn chị hạnh phúc mà giấu đi tất cả thì chị có đau lòng muốn chết hay không?
-Giống về mặt sinh học thôi, chứ tôi giống như người đàn ông vậy, tôi thích con gái, mà con gái thì tôi chả bao giờ hiểu được họ nghĩ gì!
-Hả? Nàng tưởng mình nghe nhầm.
Cẩm Tiên nhăn mặt nhìn nàng.
-Không phải cô kỳ thị đó chứ? Thời buổi nào rồi còn quan điểm như vậy?
Nàng vội lắc đầu.
-Không phải,vì nhìn chị xinh đẹp nữ tính như vậy mà...cho nên em hơi bất ngờ.
Cẩm Tiên cười khẽ.
-Đừng nhìn vẻ ngoài mà vội đánh giá kẻ khác nha em gái, chị đây tuy vậy chứ không phải bánh bèo, được rồi đừng khóc nữa để dành nước mắt đi sắp tới còn rơi nhiều lắm! Mà ngồi đàng hoàng vào tôi tăng tốc đây!
Tai của nàng vừa nghe còn chưa kịp cho bộ não xử lý thông tin, thì Cẩm Tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566621/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.