Tập luyện gần thêm một tháng thì chân nàng đã phục hồi chín chín phần trăm, mọi đi đứng điều đã phục hồi như cũ, bác sĩ cũng đã cho xuất viện, xem như kiếp nạn của nàng cũng đã qua rồi.
Sao khi làm mọi thủ tục, cũng như thanh toán viện phí xong, nàng, mẹ nàng và nhóc Thanh Thủy đứng đợi ba nàng ở trước bệnh viện, tầm mười lăm phút thì ba nàng chạy xe đến.
Thanh Thủy và mẹ nàng thì chuyển đồ đạc ra sau xe, còn nàng được đặc cách không phải làm việc gì cả, chỉ nhàn nhạ đi vào xe đợi. Nhà nàng cách bệnh viện tầm hai mươi phút chạy xe, nàng buồn chán đưa mắt ra nhìn dọc đường đi, khung cảnh này quả thật lâu rồi mới nhìn thấy, nhà cao tầng, cầu đường nhựa, còn có xe máy, ô tô, nhưng thật tâm thì nàng vẫn thích khung cảnh yên bình ở đó hơn…
-Ba,xe này chạy êm ghê ha ba! Thanh Thủy lên tiếng khen.
Ba nàng nhìn vào kiến chiếu hậu mà cười với nó.
-Đương nhiên rồi, xe bốn tỉ ngồi đương nhiên là êm hơn những xe khác.
-Êm như vậy nữa mua một chiếc nha ba!!
-Ừ, nhưng mà đã mua thì mua cho đáng, mua năm tỉ trở lên còn êm hơn nữa!!
Ba nàng chém gió, Thanh Thủy thì cười như được mùa, còn mẹ nàng liền ném cho hai người một cái lườm.
-Anh lo lái xe cho cẩn thận, chứ ở đó mà mơ với mộng mua xe, ăn còn chưa no nữa là!
-Giờ nhà mình cũng khá rồi mà em, tiền nợ ngân hàng cũng trả hết rồi, cứ đà này tích góp thêm một, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566615/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.