Nàng biết một mình đánh không lại bọn họ, nhưng nàng liều chết, bọn họ dám đánh nàng thật sao?
-Ta nhắc lại các ngươi mau tránh đường!! Nàng quát lớn.
-Tiểu thư người đừng làm khó bọn ta nữa, tam vương gia có căn dặn rồi, nếu để tiểu thư đi chúng ta không sống được đâu.
-Đúng đó, tiểu thư mau về phòng đi!
Nàng thở dài nhìn bọn họ.
-Đã nói nhẹ nhàng nhưng các ngươi không nghe, vậy thì đừng trách ta.
Nàng quay đầu tìm vũ khí, chẳng thấy cái gì ra hồn, lấy đại bình rượu của bọn họ, đập một phát rồi lấy mảnh đe dọa bọn họ, bây giờ nàng sẽ như chí phèo rạch mặt ăn vạ.
-Nếu các ngươi dám ngăn cản ta, ta sẽ tự cắt vào mặt mình! Nàng lớn tiếng đe dọa.
Đúng thật có hiệu quả, bỏn họ điều lùi về sau mấy bước.
-Tiểu thư xin người đừng làm khó bọn ta.
-Tam vương gia nhất định sẽ giết bọn ta.
Mặc cho bọn họ cầu xin, nàng được nước lấn tới cuối cùng nàng cũng ra được bên ngoài và bỏ chạy ngay lập tức, bọn họ định đuổi theo nhưng đại thẩm Như Xuân nhanh trí giả vờ ngất xỉu để cản trở bọn họ.
Nàng sợ bọn họ đuổi theo sau cố tình đi lòng vòng một lúc mới đi đến phủ Du Thiên n, nhưng mà tại sao người canh giữ lại đông hơn chỗ phủ Du Thiên Vũ vậy? Mười người canh ngoài cửa, cửa sau cũng mười người?
Nàng định theo cách lúc trước để lẻn vào nhưng mà mỗi người ra vào phủ điều phải tra xét kỹ càn, đến thùng rau củ cũng bị lật tung ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566600/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.