-Hoàng thượng, không xong rồi, không xong rồi!
Giọng thái giám An Tử một lút một to hơn, Du Thiên Minh đang xem tấu trương trong thư phòng bị tiếng ồn làm phiền nên bận tâm nhìn ra cửa.
-Hoàng thượng,không xong rồi! An Tử hoảng loạn chạy vào thư phòng.
Du Thiên Ân chau mày nhìn xuống An Tử đang quỳ trên sàn nhà.
-Có chuyện gì mà ngươi lại hoảng loạn như vậy?
An Tử mặt mày trắng bệch, giọng rung rung.
-B..Bẩm hoàng thượng, Lâm...Lâm phi xảy ra chuyện rồi.
Vừa nhắc đến Lâm phi Du Thiên Minh giật mình, liền nhanh chân đến Trúc Linh cung.
Cùng lúc đó ở Tây cung thái giám cũng đến báo với Mộc Linh Đan, bà ta nghe được tin này thì cười vui vẻ.
-Đúng là trời giúp ta, chúng ta còn chưa ra tay thì tiện nhân đó cũng xảy ra chuyện.
-Bẩm Thái Hậu, nhưng...nhưng Lâm Phi luôn miệng nói là do Hà phi nương nương hảm hại mình, cho nên Hà phi cũng bị hoàng thượng gọi đến Trúc Linh cung, hoàng thượng rất tức giận.
Nghe thái giám nói hết, Mộc Linh Đan tức giận đập bàn.
-Tiện nhân này đúng là to gan, dám vu oan cho Nguyệt nhi của ai gia, mau, mau đưa ai gia đến chỗ đó, không thấy ai gia ra tay tiện nhân đó xem ai gia không tồn tại, đáng chết!
Mộc Linh Đan đi đến Trúc Linh cung, vừa vặn nghe được lời khóc xước mướt của Hà Thu Nguyệt, khiến bà ta càng thêm nóng lòng.
-Hoàn..Hoàng thượng thần thiếp không có..hức..không có bỏ độc khiến cho Lâm Phi bị xảy thai..hức...thần thiếp bị oan.
-Nàng nói nàng bị oan? Thái giám cung nữ điều xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566578/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.