Trời đứng nắng, không có lấy một làng gió nhỏ thổi qua, chim rừng đang đua nhau gọi bầy, một chú nai nhỏ màu vàng nhạt đang ăn những cộng cỏ non gần bên bìa rừng, dù đang mãi mê nhai cỏ nhưng đôi tai vẫn linh hoạt nghe ngóng mọi thứ xung quanh, chợt chú nai nhỏ dừng lại đưa mắt nhìn xung quanh, có lẽ nhận ra được nguy hiểm nên chú nai nhỏ bỏ đi nhưng có người vẫn nhanh hơn.
Tiếng mũi tên bay trong gió lao thẳng đến chú nai nhỏ với tốc độ nhanh, và mũi tên phập ngay vào giữa cổ, chú nai nhỏ bỏ chạy nhưng chẳng thể xác định được phương hướng.
-Trúng đích!!
Một người hô lên thông báo, vài người còn lại đuổi theo bắt con nai, sau đó mang về cách đó không xa.
-Hoàng huynh thật lợi hại, cách xa như vậy cũng không làm khó được hoàng huynh.
Du Thiên Minh cười lớn.
-Haha tam đệ quá khen rồi, tam đệ còn giỏi hơn hôm qua bắt cả con trư lớn bằng tay không.
Du Thiên Vũ ngại ngùng.
-Là do đệ may mắn thôi!
Con nai nhỏ được thái giám chế biến sơ và nướng trực tiếp trên bếp hồng, phần thịt tươi ngon được dân lên cho hoàng thượng và tam vương gia nhấm rượu.
-Mỗi năm đi săn thế này khiến ta cảm thấy rất thoải mái, không phải ngày nào cũng vùi đầu vào tấu chương, nếu có thêm nhị đệ thì còn vui hơn nữa, tiếc là sức khỏe đệ ấy không thể đi xa được như vậy.
Vẻ mặt Du Thiên Minh có chút tiếc nuối, Du Thiên Vũ cũng gật gù đồng tình, nhưng theo Du Thiên Vũ thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doan-nhan-duyen/1566569/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.