* * *
"Thiếu gia, hắn ta nói.. người đã.. chết rồi ạ.."
Một người đàn ông xông vào văn phòng, thở hồng hộc nhìn thiếu niên run rẩy báo tin. Trời đang là mùa hè nóng bức mà căn phòng này như là hầm băng vậy, chỉ cần lại gần cửa là đã bị hơi lạnh đông cứng lại rồi, huống chi hắn đang đứng bên trong.
Bàn tay đang lật sách của thiếu niên cứng lại, bình tĩnh vô cùng hỏi:
"Chết rồi?"
Hai chân người thuộc hạ càng run rẩy dữ dội hơn, mềm nhũn quỳ xuống đất, lập lại tất cả những gì mình hỏi được:
"Hắn nói.. con trai hắn lỡ đánh chết Cảnh Băng tiểu thư.. hắn vì sợ hãi nên quăng xác cô ấy xuống bãi tha ma.. hôm sau thì không thấy xác nữa.. không biết.. không biết bị con gì tha đi rồi!"
Thiếu niên ngồi trên ghế không hề có biểu hiện tức giận nào, chăm chú nhìn chiếc vòng trên tay, chiếc vòng nhìn rất tinh xảo, được trang trí bằng một dãy hoa hồng trong suốt, lấp ló một chút lá cây vây quanh, ánh sáng lấp lánh, vô cùng mê hoặc lòng người.
Một lúc sau mới lên tiếng:
"Cô ấy còn sống."
"Nhưng mà thiếu gia.."
"Tiếp tục tìm đi."
"Thuộc hạ đã hiểu."
Trong không gian vang lên tiếng hỏi không biết cất dấu bao nhiêu nỗi nhớ:
"Nha đầu, rốt cuộc em đang ở đâu?"
Vô tình hay hữu tình? Tìm được hay không tìm được? Nếu tìm được thật sự sẽ được như chuyện cổ tích hoàng tử và công chúa sao? Liệu cuộc sống sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doa-hoa-hong-gai/2574697/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.