Còn hai đương sự trong lúc tranh đấu sống chết này lại không hề mãi mai lo sợ gì, ngồi đối diện mắt to trừng mắt nhỏ nói chuyện tình yêu với nhau.
Thật ra là người cha trên danh nghĩa vô cùng tò mò về chàng trai có thể khiến con gái mình thương tâm nên mới có một màn tra hỏi như bây giờ:
"Thằng nhóc đó tên gì?"
"Không biết."
"Thế bao nhiêu tuổi, có đẹp trai không?" Cha già không hề nản lòng liên tục hỏi.
"Không nhớ."
"Thế rốt cuộc con có thích hắn không?"
"Không thích."
"Nếu không thích sao phải thương tâm?" Giọng điệu nhất định phải hỏi cho ra.
"Không có."
"Hazzz, Rose này, cha nói con nghe, nếu con thích một người thì nên nói rõ với người đó đi, huống hồ chi cậu ta cũng thích con, nếu hai người thích nhau như thế, hà cớ gì lại làm khổ chính mình chứ? Có đúng không? Nhóc con, ta năm đó cũng giống như con, chọn một người mình không thích, bây giờ hối hận cũng không kịp nữa rồi."
Quốc Vương đáy mắt hơi xa xăm, như nhớ tới chuyện gì đó, lại như thương tiếc tình cảm cho con gái mình, cánh tay già nui xoa nhẹ đầu thiếu nữ, thành tâm khuyên:
"Dù có chuyện gì hai người cũng nên nói rõ mới quyết định được, có lúc chuyện con đinh ninh là người này làm, nhưng người đó lại không làm gì cả. Con có hiểu ý ta không?"
Mạnh Cảnh Băng kiên nhẫn nghe, ghi nhớ từng chứ, từng chữ, thật lâu sau mới mấp máy môi, nhẹ giọng nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-doa-hoa-hong-gai/2574688/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.