"Ơ..." - Giang Phóng còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra lại còn bị đặt cho một câu hỏi oái ăm thế này nên có hơi bất ngờ, nhất thời không phản ứng kịp. Hoa Nhã Tịnh được thế lấn tới:
"Nhìn cậu cũng không tới mức nghèo nàn, bề ngoài cũng ổn, tuổi tác cũng không cao. Ngoài kia còn biết bao nhiêu là tiểu thư con nhà danh gia vọng tộc mà không chọn, lại chọn ngay cái con ranh bốc mùi nghèo khổ này, đúng là ô nhiễm chết được."
Lâm Uyển Bạch nhẫn nhịn từ nãy đến giờ, ngay lúc này cũng không còn đủ bình tĩnh nên mới lên tiếng phản bác: "Bà đừng nghĩ mình có chút tiền thì có thể thoải mái sỉ nhục người khác! Thân là quý phu nhân mà..."
"Bốp!" - Chưa đợi Lâm Uyển Bạch nói dứt câu, Hoa Nhã Tịnh đã sỗ sàng tát cô một bạt tay thật mạnh ngay giữa bữa tiệc, lực từ bàn tay khiến cô loạng choạng sút va vào chiếc bàn rượu gần đó.
"Câm mồm lại đi! Đúng là loại người bẩn thỉu nói lời nào cũng nghe bẩn thỉu cả!"
Giang Phóng giật mình, muốn đỡ Lâm Uyển Bạch nhưng không thể: "Cô Lâm! Cô không sao chứ?"
Thiên Lan cau mày, tỏ ý thăm dò: "Cô Lâm? Vậy anh không phải nhân tình của cô ta à?"
"Phải. Tôi chỉ là trợ lí của cậu chủ, người bên cạnh cô Lâm là cậu chủ chứ không phải tôi."
Hoa Nhã Tịnh nghe xong càng phấn khích, nhếch mép cười khinh: "Được, vậy về nói với cậu chủ của cậu, khôn hồn thì nhanh chóng cắt đứa quan hệ với cái loại dơ bẩn này rồi tống nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-nong-nhiet-mot-doi-dam-say/1734197/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.