Hoắc Trường Uyên thấy vậy liền nhếch mép một cái hài lòng: "Tốt lắm. Mau đi theo tôi." - Nói rồi toan kéo Lâm Uyển Bạch đi ra khỏi quán bar và để cô ngồi lên xe của hắn.
Lâm Uyển Bạch khó hiểu vô cùng nhưng cũng làm theo. Đến lúc đã ngồi ngay ngắn trên hàng ghế sau mới hỏi: "Anh định đưa tôi đi đâu?"
Hoắc Trường Uyên im lặng không nói gì, chỉ thấy hắn cầm điện thoại lên gọi ai đó xì xầm to nhỏ, nhỏ đến mức Lâm Uyển Bạch ngồi cạnh vẫn không nghe rõ được gì. Một lát sau, Giang Phóng từ đường ngược chiều băng qua, mở cửa xe đưa cho hắn một bản hợp đồng. Hoắc Trường Uyên nhận lấy nó, đọc sơ một lượt liền gật đầu rồi ném cho cô.
"Kí vào đây, sau đó thỏa thuận của chúng ta sẽ được thực thi."
Lâm Uyển Bạch cười khinh: "Bao nuôi cũng cần kí giấy tờ?"
Hoắc Trường Uyên không quan tâm lắm thái độ của cô: "Đúng vậy, bất cứ cuộc đổi chác lớn nào cũng cần giấy tờ. Tôi lại là người rất quy tắc, em chỉ có thể làm theo."
Lâm Uyển Bạch lườm lườm đối phương, đúng là hống hách hết biết. Nhưng trong tình cảnh ngày cô đang rất lép vế nên cũng không dám nói lời nào, chỉ ngoan ngoãn mở hợp đồng ra xem.
Điều lệ hợp đồng: Trách nhiệm của bên B đối với bên A.
1. Tất cả mọi sinh hoạt của bên B đều phải theo sự sắp xếp và quyết định của bên A, từ việc nhỏ cho đến lớn.
2. Bên B tuyệt đối không được phép có bạn trai khi đang trong thời hạn hợp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-nong-nhiet-mot-doi-dam-say/162558/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.