Ta không biết ta ngủ bao lâu, lúc ta thức dậy đã nằm trên giường, may mắn là Cao Phi không mặc kệ đem ta ném ở trong xe.Ta đầu ócmơ mơ màng màng rời giường, phản ứng đầu tiên là tìm thuốc uống. Trựctiếp mở nắp ra, không có nước uống, ta trực tiếp nuốt xuống.Kỳ thậtthuốc của ta rất dễ tìm, không cất giấu như những đồ gia truyền. Ta đểthuốc trong tủ đầu giường, khom lưng mở ngăn kéo thứ nhất là có thểthấy. Ngăn kéo được sắp xếp nghiêm chỉnh. Tâm lý của ta có chút kỳ quái, một mặt ko hi vọng Cao Phi tìm được, nhưng mặt khác lại hi vọng hắn tìm được. Như vậy ít nhất chứng minh hắn quan tâm ta, ta vùng vẫy đấu tranh giữa hai ý nghĩ. Nhưng thời gian qua đi, ta biết ko cần phải suy nghĩnữa, Cao Phi sẽ ko phát hiện ra, hắn chưa bao giờ động tay đến bất kỳvật gì của ta.Không có đánh răng, lại không uống nước, sau khi uống thuốc miệng rất khó chịu.Ta xuống giường rửa mặt, sau đó tìm Cao Phi, tìm khắp nhà mới nhớ ra, giờ này Cao Phi chắc đã đi làm.Chỉ là đến lúc tan làm Cao Phi cũng không trở về.Ta lấy điện thoại, trong lòng như có lửa đốt, ta không biết Cao Phi có phải haykhông xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Điện thoại một hồi rồi lại một hồi đổchuông, cuối cùng như thường lệ đến hồi chuông thứ mười liền thông.“Cao Phi,ngươi đang ở đâu? Vì sao chưa về nhà?” Ta vội vàng hỏi những điều tronglòng suy nghĩ, hận giờ khắc này ko thể ở bên cạnh hắn.Cao Phi hiển nhiên bực mình, thanh âm chán ghét:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-mot-ngay-mot-doi/2249936/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.