Phúc Hi gật đầu một cái, hạ giọng nói, “ Làm thế nào bây giờ? Cô ta có thể đi ra ngoài hay không?”
Thạch Ưng cau mày, “Không thể nào? Cô ta nào có thể ương ngạnh như vậy?”
Hai người cùng nhau nhìn màn ảnh, mắt thấy Ngũ Y Y sắp đi ra ngoài
Thạch Ưng thở dài, “Làm sao đây? Cô ta thực sự có thể đi ra ngoài. Không có cách nào theo dõi rồi, Làm sao bậy giờ, tiểu thư?”
Phúc Hi suy nghĩ một chút, cười nói, “Không có việc gì, đọi bạn trai cô ta, Tiêu Lạc tới đoán chừng trước đo cô ta lại đi cầu hoan với người khác cũng nên, lúc ấy Tiêu Lạc thấy cô ta cùng người khác y phục không chỉnh tề, chắc sẽ mang cô ta đi vào lại”
Thạch Ưng gật đầu, “Theo lý mà nói, nhất định là như vậy”
Ở chổ khác, một tên đàn ông khỏang chưng ba mươi tuổi đang đi tới, thấy Ngũ Y Y đang nằm trên thảm
“Cô gái, cô làm sao vậy? Cân trợ giúp không?”
Hắn vỗ nhẹ bả vai Ngũ Y Y
“Cứu…Cứu tôi…”
Ngũ Y Y mơ hồ nỉ non
Người đàn ông kia, lật nhẹ người Ngũ Y Y,hất mái tóc dính trên mặt ra, nhất thời ngây ngốc
Cô gái này thật là xinh đẹp!
Da trắng, môi hồng, nhìn thoạt rất mê người
Mắt rất lớn, bây giờ lại đang híp lại, nhỏ dài mà đưa tình
Không biết làm sao, hai má lại trở nên hồng hồng, đỏ ửng không bonstrong thường
Đôi môi càng hồng nhuận, bóng bẩy, như quét một lớp son
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-me-loan-dai-ca-xa-hoi-den-dung-toi-day/2772319/chuong-326.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.