Chu Thiếu Xuyên có giỏi tưởng tượng cách mấy cũng không ngờ một cú nhảy và tiếp đất của hắn lại có uy lực mạnh đến mức có thể trực tiếp đạp gãy xương mắt cá của Hướng Vinh.
Sững sờ đứng đó, hắn cứng họng: "Cậu, cậu..."
Hắn cứ 'cậu cậu cậu' cả buổi mà không thấy rốt cuộc muốn 'cậu' cái gì, phát hiện lời mình nói vô nghĩa quá chừng, Chu Thiếu Xuyên khôn ngoan ngậm miệng lại, sau đó trở tay đỡ Hướng Vinh.
Im lặng một lúc, hắn khẽ thở dài: "Để tôi xem."
Nói đoạn, hắn cúi xuống muốn xem vết thương.
Hướng Vinh đang phát cáu vì bị hắn niệm 'cậu cậu cậu' hoài. Nhân cơ hội điều hoà nhịp thở, Hướng Vinh không thấy khá hơn mà chỉ thấy cơn đau như xông thẳng lên não, tiếng nói không khỏi chèn thêm vài phần run rẩy: "Nhìn cái gì mà nhìn, mắt cậu cũng không có tia X-quang. Mau đưa tôi, đưa tôi đến bệnh viện."
Được cậu nhắc nhở, Chu Thiếu Xuyên cuối cùng cũng tìm lại cảm giác phương hướng. Nhưng mỗi lần đỡ Hướng Vinh xê dịch một chút, hắn đều có thể thấy cánh tay và bả vai của cậu khẽ run. Hắn quay đầu nhìn Hướng Vinh, mái tóc bên thái dương của cậu đã ướt đẫm, trên má còn dính vài sợi con con. Cậu đang cắn chặt răng, đường xương hàm căng ra càng có vẻ sắc sảo.
Chắc cậu ấy đau lắm nhỉ? Chu Thiếu Xuyên nhìn cậu, trong lòng đột nhiên nảy sinh đôi chút băn khoăn, nếu di chuyển với tốc độ này, e rằng phải đợi đến khi đèn đường sáng hết mới có thể hoàn toàn di chuyển ra khỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-may-mua/220270/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.