Bàn tay buông thõng ở hai bên hông của cậu đột nhiên siết chặt, trong chốc lát hơi thở trở nên kịch liệt, hai mắt đỏ ngầu, "Hai người vì sao lại lên giường?"
Sắc mặt Diệp Nhược Sơ có chút ửng đỏ, nhưng nàng vẫn trả lời: "Việc đó chỉ là một sai lầm, đêm tiệc tân hôn anh ấy uống say, đi nhầm phòng, mà khi đó cô cũng say."
Trời đêm quá lạnh, chỉ trong chốc lát, gương mặt nàng tái xanh vì lạnh, hai tay bị lạnh đến đông cứng không tự chủ được xoa xoa.
Để ý tới cử động của nàng, Thẩm Mặc Thần hít sâu một hơi, đè nén cảm xúc khó chịu trong lòng, đem găng tay cởi ra, kéo lấy tay nàng, chậm rãi đeo vào tay nàng.
Diệp Nhược Sơ giật mình muốn rút tay lại, nhưng cậu ta không để nàng toại nguyện, nắm chặt lấy tay nàng.
Thân hình cao lớn của Thẩm Mặc Hàn lười biếng dựa vào cây, nhìn chằm chằm hành động của hai người, ánh mắt đen như chìm vào bóng đêm.
Cùng lúc đó, nội dung cuộc trò chuyện của họ lọt vào tai hắn không sót một chữ.
Ánh mắt rơi vào tay của hai người, hắn cong môi mỏng cười trào phúng.
Đôi găng tay này do chính tay nàng đan, mà cậu ta lại luôn mang theo bên người...
Một số chuyện dần dần sáng tỏ, sự việc khiến Diệp Nhược Sơ không thể nào xem nhẹ.
"Anh trai em đã cầu hôn cô rồi à?" Cậu hỏi trong khi vẫn đang đeo găng tay.
"Ừm."
"Lý do là gì?"
"Anh ấy không nói, cô cũng không hỏi." Nàng cảm thấy tay của cậu ấy lúc này nóng như lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-kinh-hi-tham-tien-sinh-xin-hay-tu-trong/1080677/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.