Tô Lam gật đầu, "Nhân tiện, hai ngày nữa cô ấy sẽ cùng vị hôn phu trở về." Bàn tay to lại xiết chặt tài liệu, nhưng vẻ mặt của Thẩm Mặc Hàn đã khôi phục lại như bình thường, áo khoác hắn phiêu động, thân thể to lớn đi thẳng về phía trước.
"Mặc Hàn, con đi đâu vậy ?" Tô Lam nhìn chằm chằm bóng lưng hắn, chẳng lẽ hắn còn chưa quên Thẩm Vũ Khanh ?
Dừng bước chân, Thẩm Mặc Hàn xoay người, khẽ nhướng mày, "Đi nhà vệ sinh."
Cẩn thận quan sát ánh mắt của hắn, Tô Lam sau đó lại nói: "Cô con nhờ ta nhắn cho con một câu, nói con cũng không còn trẻ nữa, đến lúc kết hôn rồi."
Vẻ mặt Thẩm Mặc Hàn bình tĩnh, không nhìn ra được cảm xúc thật trong đó, khẽ nhếch môi mỏng, "Mẹ, con đi vệ sinh trước."
Chân dài mới bước vào phòng vệ sinh, hắn đã nện một quyền xuống bồn rửa mặt làm bằng đá hoa cương, ánh mắt sắc bén, trào phúng cười lạnh.
Thẩm Vũ Khanh, cô quả là rất tốt!
Bàn tay to đã thâm tím lấy điện thoại ra, Thẩm Mặc Hàn cười lạnh lùng, nhấn ra dãy số hắn sớm đã ghi nhớ trong lòng, bấm gọi.
"Xin lỗi, thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận, vui lòng gọi lại sau..."
Đường dây đang bận ?
Nheo mắt, Thẩm Mặc Hàn thuận tay ném điện thoại di động vào bồn rửa mặt, sau đó dựa vào tường châm một điếu thuốc, hít sâu mấy hơi.
Thuốc lá cuộn vào trong cổ họng rồi đi vào các cơ quan nội tạng.
Hắn sao có thể không biết cô cố ý cúp điện thoại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-kinh-hi-tham-tien-sinh-xin-hay-tu-trong/1080662/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.