Giọng nói tông trầm đặc biệt vang lên dễ dàng đốn tim người khác, đặc biệt là các nữ sinh đang có mặt tại đây, bên tai như vang lên tiếng đổ ào ạt.
Tất cả mọi thứ trên người đàn ông này đều hoàn hảo - một cách có trật tự, cuốn hút, ma mị như mê cung không lối thoát.
- Mình yêu thật rồi, thầy ấy đúng là trên cả mức hoàn hảo ! - Thẩm Nguyệt quay xuống thì thầm với Ninh Tịch, ánh mắt mê mẩn.
Không hiểu sao, giọng nói của người ấy cứ văng vẳng bên tai, Ninh Tịch rõ ràng cảm thấy rất quen thuộc nhưng thâm tâm lại một mực phủ nhận.
- Lớp trưởng?
Ninh Tịch giật mình, vội vàng đứng lên trước ánh mắt dò xét - Thầy Trầm, em tên Ninh Tịch !
- Ừm ! - Trầm Phong câu nệ gật đầu, chậm rãi đặt xấp tài liệu giảng dạy xuống bàn. - Tôi sẽ dạy tiếp chương trình mà thầy Bạch bàn giao lại. Mời các bạn mở sách !
Buổi học cứ thể diễn ra trong tâm cảnh hỗn loạn.
—————
Cạch
Ninh Tịch đẩy cánh cửa đã cũ, bước vào căn phòng trọ đơn sơ nhưng lại vô cùng gọn gàng, mọi đồ đạc trong phòng đều được phủ một lớp bụi mỏng chỉ cần một cơn gió nhẹ lướt qua cũng làm chúng bay lên mù mịt.
Căn phòng này trước đây đã từng rất sạch sẽ, đã từng rất ấm cúng dưới bàn tay của mẹ cô.
Vài tháng trước, sức khoẻ của mẹ cô sa sút, sau khi tiến hành xét nghiệm đủ thứ bác sĩ đã kết luận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-hoan-ai-thay-giao-mau-dung-lai/2818559/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.