- Ninh Tịch, không cần quá sức! Sau này tôi nuôi cậu! - Gia Thiên Vũ nắm lấy bả vai cô, ánh mắt nghiêm nghị nhưng cũng không giấu nổi vẻ đùa cợt trên nét mặt.
- Gia Thiên Vũ, đừng đùa nữa, sắp muộn giờ học rồi cậu lên lớp đi.
- Trời mưa lớn quá, tôi đưa cậu ra cổng.
- Không cần cậu lo!
Trầm Phong từ phía sau xuất hiện, trên tay cầm chiếc ô sẫm màu, khuôn mặt lạnh tanh trong bộ trang phục thường ngày hắn hay mặc - áo sơ mi màu sáng kết hợp với quần âu đen. Tuy phong cách giữ nguyên một vẻ nhưng lại không hề nhàm chán ngược lại còn vô cùng cuốn hút.
Người ta vẫn thường nói, nếu vẻ đẹp của một nam nhân được lột tả qua âu phục thì chứng tỏ người đó vô cùng tuấn tú.
Hắn chen ngang nắm lấy tay Ninh Tịch kéo về phía chiếc xe đỗ trước cổng trường.
Ngày thi cuối cùng cũng đến, trời mưa rả rích đã hai ngày không dứt, cô cũng chỉ đành nghe theo lời Trầm Phong, đồng ý để hắn đưa tới địa điểm thi.
Mặc dù đã chuẩn bị hành trang kĩ càng nhưng cô vẫn không tránh khỏi hồi hộp, lo lắng. Ngồi trên xe vẫn không yên tâm mà cẩn thận kiểm tra lại từng chút một từ đồ dùng học tập đến một vài kiến thức cơ bản.
- Đừng lo lắng, giữ tâm thái bình tĩnh nhất có thể...
- Vâng.
Cô hít một hơi thật sâu nhìn bàn tay gân guốc của hắn đang nắm chặt lấy tay cô, trong lòng như được truyền thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-hoan-ai-thay-giao-mau-dung-lai/2818464/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.