Thẩm Tầm đứng dậy cầm áo khoác và trường đao: "Ta phải đi rồi."
Tạ Cẩn kinh ngạc: "Nhanh vậy? Rượu vừa mới uống hơn một nửa thôi mà?"
Thẩm Tầm cười: "Không đi không kịp, ta đã hứa với Thôi quân sư chắc chắn ngày mai chạy về Vọng Long Quan. Tửu lượng chàng kém cũng đừng uống nhiều, hãy nghỉ tạm một đêm cho lại sức, chúng ta gặp nhau ở Vọng Long Quan."
Tạ Cẩn im lặng, quả nhiên lén lút tới gần nhau chỉ được một lát, thật quá ngắn ngủi, thật quá... khiến người lưu luyến không nỡ chia tay.
Đợi đến Vọng Long Quan, chỉ sợ trong gió rét sa mạc sẽ không có cơ hội gần nhau trước khi ngàn quân ra trận, huống chi còn có những cặp mắt âm thầm nhìn trộm chăm chú quan sát đến từ bốn phương tám hướng.
Lúc này Tạ Cẩn hơi chút hối hận, trong quân khó tránh khỏi bị thế lực khắp nơi xếp vào tai mắt, trong lòng anh biết rõ nhưng chưa từng nghĩ tới muốn nhổ đi. Thứ nhất là nhổ xong thì vẫn bị đối phương tìm cách an bài tiến vào, rút dây động rừng ngược lại khiến cho đối phương cảnh giác; thứ hai là đôi khi còn có thể lợi dụng ám tuyến này truyền đi một chút tin tức anh muốn đưa tới tai người có tâm. Nhưng nếu trước đó thanh trừ những cọc ám tuyến này, hiện giờ xung quanh sẽ không có nhiều đôi mắt nhìn chằm chằm anh và nàng.
Vụ ám quân đã kích phát màn giao phong chính diện giữa Thái hậu và Hoàng đế, bố cục triều đình trong kinh thành sẽ lộ biến hóa. Trước đây trong triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-gio-long-khap-bien-quan/440424/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.