Buổi tối Thôi Yến quả nhiên đến mời Thẩm Tầm cùng lên tường thành tuần tra.
Thẩm Tầm đã thay quân phục Bắc Cảnh Quân, đeo khóa giáp bạc rồi phủ tấm áo choàng bên ngoài, dẫn theo Khương Minh lên tường thành.
Gió đêm lạnh thấu xương thổi tinh kỳ bay phần phật, trên tường thành đèn đuốc sáng trưng. Binh lính thay quân đã hoàn tất, mười bước một người, đứng nghiêm chăm chú nhìn ra xa. Ánh lửa rọi xuống giáp sắt ngọn thương phản chiếu tia sáng lạnh lẽo loá mắt, lập loè đến tận phía xa tường thành.
Thẩm Tầm đứng trên thành lâu trông ra phía trước, gió lạnh căm căm luồn qua cổ áo chạy xuống ngực khiến thân thể buốt giá nhưng nàng không sửa lại cổ áo, chỉ đứng thẳng tắp nhìn dãy núi nhấp nhô bao phủ một tầng sương trắng, yên lặng u ám.
Cách đây hơn một trăm dặm, lướt qua khe núi Kỵ Long này là nơi đóng quân của Phàn quốc, giữa hai quân thường xảy ra cọ xát không ngừng. Trước đó không lâu tân vương Phàn quốc đăng vị, Phàn quân đã ngưng tấn công quy mô một thời gian nhưng lại liên tục khiêu khích, hiển nhiên đang dò hỏi tình hình quân phòng bên này.
“Nhờ Thôi quân sư trình bày một chút,” Thẩm Tầm quay đầu sang Thôi Yến đứng bên cạnh, hỏi một câu, “Hiện giờ tình hình thế nào?”
Thôi Yến cân nhắc một chút rồi thận trọng nói: “Những gì chúng ta nên chuẩn bị đều đã chuẩn bị xong. Tuy nhiên Phàn quân khí thế kiêu ngạo, ỷ vào Phàn vương có mười tám vạn đại quân mà mài đao soàn soạt, thỉnh thoảng lại đây quấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-gio-long-khap-bien-quan/440417/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.