Edited by Bà Còm in Wattpad
Cây đèn hoa sen lắc lư, hai tay Tạ Cẩn chống ở bên người nàng nhưng anh không có động tác gì tiếp theo, ánh mắt cuồng nhiệt đảo tới đảo lui như con thoi trên người nàng rồi dừng ở đôi môi đỏ mọng.
Tạ Cẩn cúi xuống mổ nhẹ rồi thụt lùi, lại ngắm nàng từ trên xuống dưới một lần nữa.
Cảm giác tê dại cả người giống vừa rồi bị chàng hung hăng mút hôn lại tới, nàng giơ chân đá chàng ta một cái, "Nhìn ta chằm chằm như vậy làm gì?"
"Đáng tiếc nơi này không có gương, nàng không thể thấy dáng vẻ của mình," Tạ Cẩn nhanh tay lẹ mắt tóm được cổ chân kia của nàng, thở hắt ra: "... A Tầm, nàng thật đẹp!"
Đầu tóc vừa được nàng sửa sang lại đã hoàn toàn rối tung, búi tóc vốn vấn cao gọn gàng thì lúc này nghiêng nghiêng lỏng lẻo, sợi tóc đen xổ ra tán loạn, cây trâm phỉ thúy tụt xuống lủng lẳng trên thái dương khiến nàng trông càng có vẻ lười biếng quyến rũ, sóng mắt hút hồn người.
"Chàng tính cứ ngắm như vậy mãi sao?" Thẩm Tầm dùng chân kia dẫm lên ngực anh. Tạ Cẩn cười cười, lui về phía sau một chút khoanh chân ngồi xếp bằng, gỡ ra sợi dây đỏ trên cổ tay, cầm chân nàng đặt lên đùi mình rồi cột sợi dây đỏ vào cổ chân nàng.
Thẩm Tầm cắn môi nhìn chàng.
Sau khi tắm xong ra tới Tạ Cẩn vẫn chưa mặc áo ngoài, chỉ mặc mỗi bộ trung y tuyết trắng, tóc dài cột đuôi ngựa. Có lẽ vì vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-gio-long-khap-bien-quan/2097357/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.