Ngu Tương ngồi xuống bên cạnh huynh trưởng nói chuyện, thế mới biết Lâm thị giúp Tam phòng làm chứng bôi đen chuyện của Ngu Phẩm Ngôn, tức giận thiếu chút nữa muốn cắn chết người.
“Hiện nay một nhà Tam phòng đã ở kinh thành đợi một tháng rồi, ở sân đối diện phủ Vĩnh Lạc hầu, mỗi ngày đều vì sửa lại án mà bôn ba. Vì vặn ngã Tướng quốc, triệt để quét sạch thế lực của Thái tử trong triều, Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử đều cực kỳ ra sức ủng hộ thúc đẩy việc này. Rất nhiều người đều đồn rằng Ngu Tuấn Vỹ chẳng những có thể phục nguyên chức, mà còn có thể kế thừa tước vị Vĩnh Lạc hầu, công danh của trưởng tử kia cũng có thể khôi phục. Tương lai Tam phòng chính là nhất mạch hiển hách nhất của Ngu phủ, tộc nhân lúc trước bị Ngu Phẩm Ngôn sửa trị nay đều đứng bên Ngu Tuấn Vỹ, rất có khả năng nâng hắn lên làm tộc trưởng. Hắn hoàn toàn không giống Ngu Phẩm Ngôn dùng thủ đoạn tàn nhẫn quyết tuyệt, sau khi trở về liền đưa Lâm thị và Ngu Diệu Kỳ về phủ chăm sóc, mỗi ngày còn đến thăm lão thái thái, nói là muốn phụng dưỡng ngài”. Thẩm Nguyên Kỳ chậm rãi nói tình hình ngu gia gần đây cho Ngu Tương.
Ngu Tương nghe xong đến đầu ngón tay cũng run lên, ác thanh ác khí nói, “Tốt cho một nhà Tam phòng, đây là cố ý chọc giận lão tổ tông mà. Còn chưa đắc thế mà đã ngông cuồng như thế, sau này sẽ có lúc bọn hắn phải khóc. Muội vẫn cho rằng tốt xấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-benh-kieu-dot-nhien-toi/2084890/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.