Lần trượng hình này, hai mẹ con xem đến tối đèn rực rỡ mới được thị vệ nâng ra ngoài, vừa ngửi được mùi không khí trong lành không nhiễm máu tươi, cả hai liền mở mồm hô hấp dồn dập như vừa được sống lại . 
Đều nói thủ đoạn của Ngu Phẩm Ngôn tàn nhẫn, làm việc cổ quái gian xảo, rốt cục hai người cũng đã tự thể nghiệm một hồi, tuy chỉ đánh vào thân thể người khác, nhưng cảnh tượng máu thịt bay tứ tung kia lại có thể khiến người ta khắc ghi cả đời. Từ đó về sau, đoạn trải nghiệm này sẽ trở thành nỗi vướng mắc ác quỷ trong mỗi một giấc mộng của cả hai, trừ khi chết đi, nếu không vĩnh viễn không thể thoát khỏi. 
Lâm thị quỳ xụi lơ trên mặt đất, không để ý hình tượng bắt đầu gào khóc. Bà ta hối hận, sợ hãi, bà hận bản thân bất lực. 
Ngu Diệu Kỳ làm sao có thể không sợ, nhưng mọi việc đã đến nước này, dù có hối hận hay sợ hãi thì có ích gì? Mọi người đã dứt khoát xé rách mặt nhau, nàng cũng không cần phải phí tâm cơ đi lấy lòng Ngu Phẩm Ngôn và lão thái thái, phải nhanh chóng tìm một vị hôn thê quyền thế lớn hơn nữa để có thể gả ra ngoài, rời khỏi Ngu phủ, nàng mới có thể có ngày tốt lành! 
Ngu Diệu Kỳ cắn răng kéo Lâm thị lên, thất tha thất thểu bước về phía trước, đã thấy hai ngọn đèn lồng càng lúc càng đến gần, khuôn mặt minh diễm của Ngu Tương thấp thoáng dưới ánh đèn, nháy mắt liền 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-benh-kieu-dot-nhien-toi/2084835/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.