Xuân Mai, Đông Thủy được tin chính xác từ chỗ Lâm thị, sáng sớm hôm sau đã tỉ mỉ sửa soạn một phen, mang theo hai bọc nhỏ rời khỏi phòng châm tuyến, trên đường hễ gặp nha đầu quen biết nào cũng dừng lại nói lời từ biệt.
“Bên cạnh Hầu gia vẫn chưa có một nữ nhân nào, nghe nói tất cả nha đầu trẻ tuổi đều bị Hầu gia……” một người trong đó làm động tác cắt cổ, khuyên bảo: “Các ngươi nên cẩn thận một chút, Hầu gia không phải người dễ hầu hạ đâu, được chuyện này còn chưa thể nói trước là phúc hay họa!”
Người còn lại gật đầu phụ họa: “Đúng vậy, mọi người đều bảo Hầu gia là người ác độc. Mỗi ngày ra cửa đều rất sạch sẽ, lúc trở về lại mang theo một thân toàn mùi máu tươi, những ma ma bà tử trong y phòng đều sợ nhất là phải giặt quần áo cho Hầu gia, thường bưng một bồn máu loãng đầy đổ ra bên ngoài, rất dọa người.
Nghe nói sở dĩ khí thế của Hầu gia âm trầm khủng bố như vậy cũng là vì đã giết quá nhiều người, xung quanh ngài ấy toàn là những oan hồn hàng năm không tiêu tan được. Hai ngươi vẫn nên cẩn thận chút đi.”
Tiểu nha đầu có quan hệ tốt với hai người lại cười lạnh nói: “Thôi đi, đừng có ở chỗ này không ăn được nho lại nói nho chua. Chính vì bên cạnh Hầu gia không có nữ nhân, Xuân Mai Đông Thủy mới càng có tiền đồ đấy. Làm gì có nam nhân nào không háo sắc, lúc trước Hầu gia không mở miệng đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-benh-kieu-dot-nhien-toi/2084825/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.