Thu xếp cho Trầm Diệu Kỳ xong, Ngu Phẩm Ngôn lập tức đi đến Tiết phủ. 
Người nhà họ Tiết là vọng tộc Lĩnh Nam, cũng có vài phần căn cơ trong triều, bất đắc dĩ chính là con cháu thế hệ sau không bằng thế hệ trước, mắt thấy sắp như mặt trời lặn. Nhưng Tiết lão gia là người có tầm nhìn xa trông rộng, thấy Trầm Nguyên Kỳ thông minh tuyệt đỉnh, tâm trí bất phàm, liền nổi lên tâm tư yêu tài, giúp hắn trừ bỏ nô tịch rồi nhận làm nghĩa tử. 
Trầm Nguyên Kỳ cũng biết lấy ân báo đáp, sau khi đậu Trạng Nguyên liền dẫn cả nhà Tiết lão gia lên kinh thành, hiếu kính với bọn họ chẳng khác nào với cha mẹ, quan hệ với trưởng tử Tiết gia cũng vô cùng hòa hợp. 
Trước đó Ngu Phẩm Ngôn đã có cái danh xưng ‘Ngọc diện Diêm La’, vài năm gần đây thủ đoạn lại thêm cao thâm, hai chữ ‘Ngọc diện’ liền bị xóa, trực tiếp được gọi là ‘Người gian ác’. Cũng chính vì số mạng người chết trong tay hắn càng ngày càng nhiều, lệ khí âm u tản ra xung quanh hắn cũng càng ngày càng nặng, dung mạo có tuấn mỹ đến mấy cũng chỉ càng khiến người khác sợ hãi. 
Thấy hắn cầm tú xuân đao trên tay vào cửa, Tiết lão gia sợ tới mức cái cổ run lẩy bẩy, mồ hôi lạnh đầm đìa, ngay cả nói chuyện cũng nói không ra câu, ngươi a ta hự nửa ngày, cuối cùng chỉ có thể vội vàng tìm Trầm Nguyên Kỳ tới giúp ông giải vây. 
“Hạ quan ra mắt Ngu đô thống.” Trầm Nguyên Kỳ khom lưng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-benh-kieu-dot-nhien-toi/2084805/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.