Ngoại trừ bướm ra, bất kể là loại sâu bọ nào Ngu Tương cũng đều sợ, nhất là những con sâu mềm nhuyễn nằm úp như thế này, trước mắt lại là một đống sâu rớt xuống thân mình, có con còn theo cổ áo chui vào trong áo lót, cảm giác kia chẳng những đáng sợ, những chiếc lông tơ trên những con sâu tiếp xúc với từng lỗ chân lông cứ như muốn chui cả vào mạch máu, hòa vào trong cơ thể, kích thích cơ thể nổi lên từng đợt vết rộp nước vô cùng khó chịu.
Ngu Tương bị dọa đến ngây người, cứng ngắc ngồi trên xe lăn, động cũng không dám động, rất sợ cứ cử động sẽ lại có thêm sâu từ tóc chui vào áo.
“Đào Hồng Liễu Lục, mau mau mau, giúp ta…giúp ta vứt mấy con sâu này đi đi!” Giọng nàng đặc hơn mang theo tiếng khóc nức nở.
Liễu Lục lấy khăn tay vội vàng phủi đi những con sâu mềm nhũn trên người tiểu thư ra, một tay Đào Hồng leo lên đạp tên thiếu niên khoảng tầm mười hai mười ba tuổi từ trên cây xuống.
Thiếu niên này chính là con trai trưởng duy nhất của Tĩnh quốc công, tên là Thường Kỳ, từ nhỏ đã bị làm hư, được bên ngoài gán cho cái danh hiệu ‘Hỗn Thế Ma Vương’. Hôm nay hắn ở trong viện, cầm một đôi đũa trúc trèo lên bắt sâu, góp đủ một lọ sẽ mang đi đút cho con chim họa mi của mình, đang chuẩn bị trèo xuống, lại thấy tỷ tỷ dẫn theo một người què tiến vào. Nhất thời tò mò, hắn trốn luôn trên cây nghe lén, cuối cùng nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-benh-kieu-dot-nhien-toi/2084797/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.