Edit:Anh
____________________
Những ngày tháng đầy hỗn loạn và hạnh phúc đó rất nhanh đã trôi qua hơn ba năm, anh bạn nhỏ hơn ba tuổi Song Nhất Ninh cuối cùng cũng phải đến nhà trẻ.
Ngày đầu tiên khai giảng, sáng sớm cha mẹ đặc biệt bỏ hết công việc, cùng nhau dẫn cậu đến nhà trẻ. Mà rất nhiều ngày về trước, Song Thư Vân mỗi ngày đều ở nhà cùng Song Nhất Ninh nói: “Con trai, con sắp phải đến nhà trẻ rồi, vui không?”
“Vui ạ, sẽ có thật nhiều bạn nhỏ chơi cùng ạ.” Song Nhất Ninh nói to đầy mong đợi.
Tính cách của cậu yêu thích náo nhiệt, một chút cũng không giống Song Thư Vân và Lan Ninh.
“Vậy con đến nhà trẻ, có khóc lóc đòi cha mẹ, đòi về nhà hay không?” Lan Ninh hỏi.
“Cha mẹ không đi sao?” Song Nhất Ninh hỏi.
“Không đi. Không có bạn nhỏ nào muốn cha mẹ đi cùng cả.” Lan Ninh đáp.
Song Nhất Ninh nhìn nhìn cha, không biết suy nghĩ cái gì, Song Thư Vân biết trong lòng con trai vẫn hy vọng cha mẹ có thể dẫn cậu cùng nhau đến nhà trẻ.
“Con cũng giống như các bạn nhỏ khác đều phải vào nhà trẻ, nhà trẻ có rất nhiều bạn nhỏ, còn có nhiều đồ ăn ngon, còn có thầy cô và các bạn cùng nhau chơi. Con không thích sao?” Lan Ninh lại nói.
“Thích ạ. Con muốn đi.” Song Nhất Ninh vội nói. Tuy cha cũng sẽ chơi cùng cậu, nhưng cảm giác chơi với các bạn vẫn là không giống nhau. Bạn nhỏ Song Nhất Ninh tuy vẫn chưa biết cách thể hiện những cảm xúc phức tạp như vậy, nhưng đã hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-bay-nam/1139838/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.