Chương trước
Chương sau
Hoắc Thủy Nhi ăn như hổ đói, đối mặt với đồ ăn ngon cô mới thấy tâm trạng tốt lên một chút.
Cơm nước, rửa mặt xong xuôi, cô nằm ở trên giường, lại bắt đầu cảm thấy lúng túng.
Mình đi tập đoàn Đế Quốc làm việc, ngộ nhỡ Cố Đoàn Thuần không phát lương cho mình thì làm như thế nào?
A ~~ nghèo túng khiến cô khổ sở.
Đúng rồi, có lẽ có thể giống như Mộ Ly đó… mãi nghệ thì sao?
Nghĩ như vậy, hai mắt Hoắc Thủy Nhi lập tức sáng lên. Trước nay, cô đã nói là làm, nên cô lập tức gửi cho vòng bạn bè của mình một tin nhắn: “Bạn có muốn có một hình đại diện hoạt hình xinh đẹp không?
Chỉ với chín mươi nghìn, bạn sẽ có ngay một hình đại diện hoạt hình.”
Hoắc Thủy Nhi hài lòng nhìn vòng bạn bè của mình, mỉm cười.
Cô dường như thấy bản thân sắp kiếm bộn rồi.
Hình đại diện của cô là hình hoạt hình của chính cô, tóc búi lên, thân trên là áo sơmi lụa trễ vai màu trắng tinh, thân dưới là váy bò màu xanh nhạt, nhìn khá Tây và mang hơi thở thanh xuân, xinh đẹp gọn gàng.
Kỹ xảo hội họa của Hoắc Thủy Nhi chủ yếu là do cô tự học, không được đào tạo bài bản, nhưng cũng may cô thích nghiên cứu, nên cũng khá có hiệu quả.
Sau khi làm xong, cô vừa định post lên Facebook để quảng cáo một chút thì bỗng điện thoại di động vang lên.
Là một dãy số lạ…
Nhưng dãy số này đã in sâu trong đầu Hoắc Thủy Nhi. Hoắc Thủy Nhi không phải người thích trốn tránh, cô suy nghĩ một chút, vẫn ngồi thẳng người, nhận điện thoại.
“Alo, Thủy Nhi phải không? Anh là Hà Thuyết… anh… anh muốn gặp em một lần, không biết em có thời gian không?”
Hà Thuyết có vẻ mong chờ và không chắc chắn, thận trọng. Thái độ của anh ta khiến Hoắc Thủy Nhi cảm thấy trái tim như bị thứ gì đó đâm vào. Hà Thuyết đã tốt nghiệp đại học, còn cô thì chưa học xong cấp 3, nên trước mặt Hà Thuyết và bạn anh ta cô luôn cảm thấy tự ti…
Nhất là khi hai người hẹn hò, anh ta rất ít khi dẫn cô đi gặp bạn mình.
Dù không nói ra, nhưng trong lòng Hoắc Thủy Nhi biết, Hà Thuyết coi thường trình độ học vấn của cô.
Chẳng bao lâu, anh ta đã dùng thái độ này nói chuyện với mình?
“Hà Thuyết, tôi sắp ngủ rồi, anh có chuyện gì nói thẳng đi.” Hoắc Thủy Nhi cắn môi nói.
“Thủy Nhi… anh và Nguyệt Hằng cãi nhau, hai bọn anh căn bản không phù hợp, anh…”
“Hà Thuyết, chúng ta đã chia tay rồi, anh thế nào cũng không liên quan gì tới tôi, ban đầu là chính anh lựa chọn Tào Nguyệt Hằng, tôi chúc hai người hạnh phúc, anh đừng gọi điện thoại đến đây nữa.” Giọng điệu của Hoắc Thủy Nhi hơi nặng nề, cô không thích cách hành sự của Hà Thuyết bây giờ lắm.
Hoắc Thủy Nhi vốn đang nằm dựa trên ghế sofa, lúc này cũng đã ngồi dậy.
Cô không biết giữa Tào Nguyệt Hằng và Hà Thuyết đã xảy ra chuyện gì, nhưng bọn họ đã trở thành quá khứ!
“Thủy Nhi, anh…”
“Không có chuyện gì thì tôi cúp máy đây.” Hoắc Thủy Nhi cắn môi nói. Khuyết điểm duy nhất của Hoắc Thủy Nhi có lẽ chính là khá mềm lòng, đặc biệt là đối mặt với người đã từng yêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.