“Hoắc Thủy Nhi chết tiệt, cô ta nghĩ cô ta là ai chứ? Không phải cũng chỉ là thứ rẻ tiền sao? Năm đó Hà Thuyết nhà chúng ta cũng đâu để mắt tới cô ta!” Tào Nguyệt Hằng giẫy giụa đứng lên, bảo vệ đã lùi về sau, bên cạnh cô ta chỉ còn Lâm Nhạn Mỹ.
“Thật không? Thì ra cô ta là que củi mà cậu nói trước kia sao? Nguyệt Hằng, bộ cậu có thù với cô ta à?”
Lâm Nhạn Mỹ cố ý kéo tay Tào Nguyệt Hằng, khẽ nói: “Hoắc Thủy Nhi vừa nhìn đã biết chẳng phải thứ tử tế gì. Đã vậy còn khiến cậu mất mặt trước mọi người. Chúng ta nhất định không bỏ qua cho cô ta!”
“Cô?”
“Đúng đấy. Cậu còn nhớ lần trước tớ nói bị một shipper bắt nạt, chính là người này…”
Lúc này hai người rất ăn ý, nhưng Hoắc Thủy Nhi đang đi ra cùng Đinh Tuyết Lan lại không hề biết những chuyện này. Đinh Tuyết Lan đưa cô tới dưới lầu, cung kính nói: “Phu nhân, thật ra cô không cần đưa thức ăn tới mỗi ngày. Trước đây những chuyện này đều do bọn tôi làm.”
Hoắc Thủy Nhi như hiểu được ẩn ý của Đinh Tuyết Lan, cô hơi nhíu mày.
“Không sao đâu, dù sao tôi cũng rảnh rỗi, vừa lúc tôi có thể thư giãn gân cốt.” Không phải cô không hiểu ý của Đinh Tuyết Lan nhưng cô không đồng ý. Sau khi chào tạm biệt Đinh Tuyết Lan, Hoắc Thủy Nhi mới khom người chui vào xe.
Trợ lý Chu lập tức ra lệnh cho tài xế khởi động xe, nhìn tòa nhà tập đoàn Đế Quốc đang mờ dần, Hoắc Thủy Nhi khẽ vuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-bat-ngo-tong-giam-doc-sung-vo-nghien/1076273/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.