Dung nhan mỹ lệ hồng rực, kiều mỵ vì say rượu, thân hình xích lõa gợicảm, da thịt non mềm bóng loáng như phủ phấn hồng, tuyết phong mượt mà,vùng đất nơi tam giác thần bí tản ra mê người… (ặc ặc)
Ánh mắt Vi Phong nóng rực, yết hầu căng thẳng, bụng dưới lập tức nổi lên cảm giác khó chịu.
“Ân ngô!” Hốt nhiên Hàn Lăng ưm vài tiếng, hai chân không hề ý thức tự nhiên mở ra.
Vi Phong thấy thế thì không nhẫn nãi được nữa, một tay chụp lên tuyết phong của nàng, một tay đi xuống tìm kiếm.
Vì được vuốt ve, Hàn Lăng mở mắt, mờ mịt, khốn hoặc nhìn chăm chú mặt ViPhong, một hồi lâu sau ngây thơ nỉ non nói: “Đẹp trai quá, còn đẹp traihơn Cổ Thiên Lạc nữa.”
Cổ Thiên Lạc? Đó là ai? Trong đôi mắt đang đầy dục vọng của Vi Phong nhanh chóng dâng lên một tia không vui cùng đố kỵ.
“Thường xuyên nhìn thấy tiểu Cổ trong mơ, không ngờ lần này lại tới thật, haha! Hắc hắc!” Hàn Lăng vừa nói, khuôn mặt ửng đỏ cùng với nụ cười ngâythơ làm cho nàng trở nên dụ dỗ mê người.
Bàn tay to của Vi Phongmãnh liệt đình chỉ động tác, khóe miệng câu ra một nụ cười tà mị, hỏi:“Vậy ngươi có muốn thân thiết với hắn?”
“Hì hì, ngươi cười giốnghắn như đúc, chẳng lẽ ngươi chính là hắn.” Hàn Lăng nói một câu, mắt lim dim suy nghĩ, tiếp tục cười khúc khích.
“Ân!”
“Được,ngươi vừa mới nói cái gì? Thân thiết? Makelove hả? Tốt, phát hạ mộngxuân cũng không phải là không thể, đến lúc đó có thể khoe khoang với tên tiểu tử Vương Bân.”
Vương Bân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-dem-an-sung/1622557/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.