Nghĩ tới đây, toàn bộ suy nghĩ của Hoàng Siêu đều hóa thành một luồng sức mạnh, y ôm lấy thắt lưng Uông Dương, không để ý tới đối phương toàn lực phản kháng, cố sức nghiêng một cái, đã thành thành thực thực đặt người kia bên dưới.
Uông Dương trước thì chiếm hết ưu thế của tư thế áp chế, trước mặt cảnh sát cậy mạnh khoảnh khắc đã xoay chuyển hai chân mở rộng ra, mặc người xâm lược, Hoàng Siêu chặn lại tay chân đang lung tung tránh né của Uông Dương, lúc này, y đang khống chế động tác thân thể hắn, y còn không quên suy ngẫm rồi lại hỏi: “Cậu nói thích tôi, có bao nhiêu là nghiêm túc?”
Uông Dương vốn tưởng rằng Hoàng Siêu bị mình khống chế đã không động đậy được, cũng không muốn động, chưa kịp vì niềm vui sắp thực hiện được mà nhảy nhót, lại không chú ý một cái đã bị kìm ngược lại, trong lòng đồng thời không cam lòng và mất mát không dứt, nản lòng thoái chí cho rằng Hoàng Siêu muốn giáo huấn hắn, lại bỗng nhiên nghe thấy đối phương hỏi như vậy, Uông Dương thầm dấy lên ngọn lửa mong chờ.
“100% nghiêm túc!” Hắn lời thề son sắt bảo chứng, nghiêm túc và tình cảm thông qua ánh mắt nhắn nhủ tới Hoàng Siêu.
“Được.” Lòng Hoàng Siêu bởi một câu bảo đảm của Uông Dương mà rung động, đưa tay cởi nút áo của hắn.
“Vậy còn anh!?” Uông Dương nhan chóng hỏi.
“Cậu có bao nhiêu nghiêm túc với tôi, tôi có bấy nhiêu nghiêm túc với cậu.” Hoàng Siêu chỉ vào háng mình, “Thấy không? Bây giờ chí ít đã có 60% độ nghiêm túc rồi.”
Uông Dương nhìn xuống, 60% cũng đã dọa người lắm rồi! Nghĩ đến mình vừa rồi chiếm ưu thế, giờ lại chuyển sang hoàn cảnh xấu, còn phải chịu uy hiếp kinh khủng như vậy, sắp muốn khóc rồi, tuy rằng vui vẻ, nhưng đồng thời cũng khẩn trương muốn chết, hắn hơi tránh né, vẫn như cũ tránh không ra, chỉ có thể mặt dày mày dạn khẩn cầu: “Anh Siêu, em sợ đau, anh để em đi ~”
Hoàng Siêu bị chọc cười bởi nét cười này của Uông Dương: “Lực lượng quyết định thắng bại, cậu đánh được tôi à?”
Uông Dương tuyệt vọng lắc đầu, hắn một tên sinh viên trói gà không chặt, làm thế nào mà đối kháng được với một cảnh sát đã tôi luyện ở trường chính quy chứ? Lại còn muốn thông qua phát động đột nhiên đánh lén để ghìm lấy Hoàng Siêu thì quả nhiên là quá ngây thơ rồi.
“Vậy, vậy vậy em không có kinh nghiệm, anh nhất định phải ôn nhu một chút đấy.”
Hoàng Siêu nghĩ thầm tôi đây cũng đâu có kinh nghiệm chứ, thế là hắc hắc cười nói: “Cái này anh mày cũng không dám cam đoan.”
Uông Dương bất chấp vậy, con mắt nhắm lại, cái cổ ngửa lên: “Đến đây đi!”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]