Kể từ khi Tần Ngôn bị bắt đã qua một tuần, trong khoảng thời gian này, độc trên người Tần Ngôn mỗi lần sắp khỏi, đều bị Bạch Tiểu Hoa rắc lên một chút dược, không để ý ánh mắt ăn thịt người của Tần Ngôn, vẻ mặt Bạch Tiểu Hoa tươi cười sáng lạn.
"Nóng sốt mới ra lò, đừng khách khí."
Càng gần đến Thiên Lang đảo, lại càng là cảm thấy được không khí chung quanh càng ngày càng trầm trọng, làm cho người ta cơ hồ sắp không thở nổi.
"Nhóm lão yêu quái kia không ra tay, chắc cũng vì không ai biết vị trí cụ thể và bí mật của Thiên Lang đảo, cho nên Tiểu Hoa, em vẫn nên cẩn thận một chút." Sở Vân Hiên nói.
"Bảo khố đã hủy, ta biết rõ nhất ảo diệu trong đó, bọn hắn hiện tại ám binh bất động, phỏng chừng cũng là đang chờ đợi thời cơ, mà thời cơ đó, chỉ một khắc khi chúng ta đến Thiên Lang đảo, chỉ cần bọn hắn phát hiện vị trí Thiên Lang đảo, chúng ta sẽ bị tiêu diệt không còn một mảnh." Bạch Tiểu Hoa bình tĩnh phân tích, "Cho nên, có thể tha thì tha, chúng ta ở ngoài chỗ sáng, địch ở trong tối, minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng, tất cả mọi người giữ vững tinh thần, nhất định phải vào Thiên Lang đảo trước khi bọn họ tiến , hơn nữa không cho phép có bất cứ tổn thất nào."
Những người này, có thể nói đối với Bạch Tiểu Hoa cô tình cảm đối với bọn họ đã khắc sâu vào xương tủy, thiếu một người cũng không được.
"Vậy hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cuc-cung-va-bon-baba/2007932/quyen-2-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.