Edit: phuong_bchii 
————————————————— 
"Đừng vọng tưởng, mỗi ngày sẽ ngọt dần." 
- 
Thời gian còn sớm, Trần Đồ Y bảo Du Nhất Thanh ăn nhiều một chút, để tránh lúc xem kịch lại đói. 
Vì thế, Du Nhất Thanh lại gọi một phần mì Ý, hai người chia nhau ăn. 
Sức ăn của hai người bọn họ đều tương đối nhỏ, trước kia ở văn phòng ăn cơm trưa cũng là gọi một phần, đối với kiểu chia sẻ thức ăn này, mãi cũng thành quen. 
Chỉ là ở văn phòng, các cô cần tránh đi những người khác, tìm chỗ không có người, thậm chí có chút khoái cảm lén lút, ở chỗ này cảm nhận không được. 
Mà quang minh chính đại ở chỗ này, cũng vĩnh viễn không có khả năng trình ra ở văn phòng. 
Trần Đồ Y bắt đầu có chút hoài niệm cuộc sống ở văn phòng, vừa ngọt ngào vừa kích thích. 
Người mình thích ở gần trước mắt, lại chỉ có thể kiềm chế, kiềm chế, lại kiềm chế. 
Lúc này, nhân viên phục vụ bưng đĩa nhỏ đi tới, nói với các cô, "Xin chào, đây là sản phẩm mới của nhà hàng chúng tôi, hai vị có thể làm thử một chút rồi cho chúng tôi lời khuyên không?" 
"Được." Du Nhất Thanh lập tức đồng ý. 
Trong đĩa là bốn loại macaron màu sắc, màu sắc tươi đẹp đến mức khiến người ta không đành lòng xuống tay. 
Du Nhất Thanh cầm lấy một miếng xanh trắng đan xen. 
Nhân viên phục vụ ở một bên bắt đầu giới thiệu, "Đây là caramel muối biển, muối là thứ bình thường nhất nhưng không thể thiếu trong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cong-mot/3572790/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.