Edit: phuong_bchii 
———————————— 
"Chưa quen biết em, thế mà đã buông bỏ hết dũng khí." 
- 
Qua một đường đi xe, cuối cùng cũng tới khách sạn. 
Khách sạn gần biển, Trần Đồ Y cố ý chọn phòng có view biển, phòng hai giường view biển. 
Mặc dù Du Nhất Thanh không dặn dò, nhưng hiển nhiên hai người đã không thích hợp ngủ cùng một giường. 
Đặt hành lý xuống, Du Nhất Thanh ngồi phịch xuống giường nghịch điện thoại. Trần Đồ Y đi khắp nơi kiểm tra thiết bị trong phòng, điều này đã trở thành thói quen của cô. 
Vẫn không ai nói chuyện, hai người ai làm việc nấy. 
"Cậu đói bụng không? Chúng ta đi ăn cơm." Vẫn là Trần Đồ Y phá vỡ im lặng trước. 
Du Nhất Thanh dừng hành động trên tay, mới mở miệng: "Cũng không đói lắm, nhưng cậu đói rồi thì đi ăn đi." 
Du Nhất Thanh từ trước đến nay giờ giấc ăn uống không có quy luật, thời gian nên ăn cơm thì không ăn cơm, mười giờ sáng uống ly cà phê, có đôi khi sẽ thêm một quả trứng luộc, đồ Trung Quốc là ba giờ chiều, ăn cũng rất thanh đạm, thích uống canh cá trích, không thích ăn món chính, khẩu vị nặng nhất cũng cùng lắm là lẩu cay không cay, buổi tối có lúc ăn có lúc không ăn, vài miếng rau xanh vài con tôm là xong bữa. 
Trần Đồ Y ở cùng cô ấy lâu, khẩu vị tùy cô ấy, quy luật cũng tùy cô ấy. 
"Vậy cậu nghỉ ngơi một lát đi, đói bụng rồi đi ăn." 
Trần Đồ Y mở cửa ban công, ngồi trên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-cong-mot/3572785/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.