Edit: Sương Tức
Hạ Tranh không có bất luận lý do gì để cự tuyệt, hắn thèm tay nghề Hứa Trì Quy đã không phải ngày một ngày hai.
Kỳ thật hắn rất kén ăn, lần trước mỗi bữa phải ăn cơm hộp là bất đắc dĩ, hiện tại công tác đi vào quỹ đạo, hắn không nghĩ lại đụng vào chúng.
Trước khi gặp được Hứa Trì Quy, Hạ Tranh rất thích cơm Hạ gia gia làm, bất quá bây giờ trên ông đã có tên Hứa Trì Quy.
Hạ Tranh ăn thật sự chuyên tâm, một ngụm tiếp một ngụm dừng không được, không chú ý tới Hứa Trì Quy đã ăn xong rồi, ánh mắt thường thường dừng ở trên người hắn.
Xem Hạ Tranh ăn đến ngon như vậy, Hứa Trì Quy trong lòng đặc biệt thỏa mãn, hai chân lơ lửng không chạm đất lắc qua lắc lại.
Nhiều ngày như vậy, y rốt cuộc ở thời điểm ăn cơm đợi được Hạ Tranh trở về, đồ ăn đã không cần để qua đêm rồi đem đi bỏ.
Hứa Trì Quy thật sự rất muốn mỗi ngày cùng Hạ Tranh ăn cơm, y nhịn không được bắt đầu vọng tưởng xa vời.
Nếu y mở miệng, Hạ Tranh sẽ đáp ứng chứ?
Hứa Trì Quy hàng năm sống một mình, hiếm khi cùng người khác giáp mặt giao lưu, đã sớm mất đi năng lực chủ động biểu đạt ý nghĩ của mình, chỉ một câu đơn giản, nhưng thẳng đến lúc Hạ Tranh ăn xong cũng chưa thể nói ra.
Hạ Tranh buông chiếc đũa, giương mắt liền thấy Hứa Trì Quy khuôn mặt nhỏ nhăn dúm dó, cúi đầu nhìn lướt qua trên bàn, nháy mắt đã hiểu, “Cậu yên tâm, chén bát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-con-rua-den-yeu-tham/238654/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.