Dù sao tính tình Đường Song Nguyệt cũng thẳng thắn, nếu hắn đã nói thế, nàng cũng vô cùng vui vẻ mà chấp nhận: "Nếu An vương đã nói vậy, ta cũng không có nhiều ý kiến. Ngoại trừ những lúc phải xuất hiện cùng nhau, thời gian còn lại ta và ngài đều không liên quan. Còn vấn đề xưng hô, lúc không có ai, ngài gọi ta một tiếng A Nguyệt là được rồi."
"Được. Dù sao cũng chỉ là cái tên, công chúa muốn gọi sao thì tùy." Hạ Tử Phong nhấp một ngụm trà, sau đó đứng dậy đi thay hỷ phục. Đường Song Nguyệt trong khi chờ đợi liền bỏ khăn trùm đầu xuống, nàng thật muốn bỏ băng mắt ra nhưng không được. Bí mật về màu mắt của nàng, hoàng tộc không thể biết. Khi Hạ Tử Phong quay lại, hắn ta có chút sững sờ. Khuôn mặt kia có mấy phần giống với cô nương hôm nọ hắn gặp. Đường Song Nguyệt nhận ra bóng Hạ Tử Phong thì đứng dậy bước tới phía sau bình phong.
Hạ Tử Phong một bụng đầy nghi hoặc nhìn cách nàng bước đi, trông không giống người bị mù. Hắn vừ nghĩ xong thì Đường Song Nguyệt đụng ngay vào cạnh bàn. Hai người không hẹn mà cùng thở dài. Suy nghĩ vừa nãy của hắn liền bị ném ra sau đầu, rồi hắn hỏi một câu: "Công chúa có cần ta giúp không?"
"Cảm ơn ý tốt của ngài. Ta tự làm được."
Một lúc sau bọn họ lại phải giải quyết vấn đề chỗ ngủ, tranh cãi đến mệt người thì cuối cùng họ quyết định nằm ngang giường. Tuy không thoải mái lắm nhưng không ảnh hưởng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706143/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.