Đường Song Nguyệt nghe thấy tiếng nói liền hướng mặt về phía đó. Trong Vạn Thảo Đường, ánh sáng đủ để nàng lờ mờ nhìn ra dáng vẻ của vị đường chủ này. So với những người ở đây hắn có chút cao hơn hẳn, ngay cả giọng nói cũng khác biệt. Nàng cũng không tin hắn ở đây chỉ để buôn bán hoa thảo đơn thuần.
Lâm đường chủ thấy nàng không trả lời, khuôn mặt vẫn trưng ra bộ dạng vui vẻ nói: "Không biết An Vương phi đến chỗ của Lâm mỗ là muốn mua loại cây gì? Ta có thể giới thiệu qua cho người."
Đường Song Nguyệt giơ tay, ra hiệu cho hắn im lặng. Hiện tại nàng muốn tự mình xem. Nhưng mà hắn có vẻ không thích, trực tiếp đi tới bên cạnh nàng. Nàng đi tới chỗ nào, hắn cũng bám theo lải nhải một hồi. Khi Đường Song Nguyệt đi lên lầu hai, hắn còn đặc biệt mời nàng uống trà, đám người bên dưới lại bắt đầu bàn tán: "Vị vương phi này có gì mà ngay cả Lâm đường chủ cũng khách sáo với cô ta vậy?" "Đúng đúng. Ngay cả ta thường xuyên đến đây cũng rất ít khi gặp được đường chủ.."
Phong Vân nghe thấy những lời này, như có như không mà hỏi hắn: "Vị họ Lâm này, ngươi chắc không phải có ý đồ gì với chủ tử nhà ta chứ?" "Phong.. cô nương cứ nói đùa. Ta chẳng qua là một lòng tiếp đãi khách quý thôi."
Đường Song Nguyệt miết miết lá cây, nghe hắn trả lời liền có chút buồn cười, nói: "Ngươi cảm thấy ngươi nói như vậy ta sẽ tin sao?" Hắn ta có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706139/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.