'Bụp, bụp, bụp' từ phía đại điện vang lên tiếng đốt pháo hoa. Đường Song Nguyệt nghe thấy liền giật mình tỉnh dậy. Nàng mở cửa bước ra cảm giác Tô Yến và mấy cung nữ không có ở đây, có lẽ họ đi xem pháo hoa rồi.
Đường Song Nguyệt giả vờ ho hai tiếng khiến bọn họ giật mình vội quay vào. Nàng liền bật cười, nói: "Nếu mọi người muốn đi xem thì cứ đi đi." Một cung nữ dè dặt trả lời: "Chúng nô tỳ không thể tự ý rời khỏi." "Không sao, cứ đi đi, ta cho phép." Mấy cung nữ vui vẻ hành lễ rồi nhanh chóng kéo nhau đi.
Đường Song Nguyệt hướng về phía Tô Yến, hỏi: "Ngươi không đi à?" Tô Yến cật lực gật đầu nhưng ánh mắt thi thoảng vẫn hướng về ánh sáng rực rỡ trên bầu trời. Nàng vỗ vỗ vai Tô Yến nói nhỏ: "Hay vậy đi, dù sao ngươi cũng không đi xem thì qua Ngự Thiện phòng lấy cho ta ít điểm tâm. Bây giờ ta có hơi đói."
Tô Yến gật đầu, khi vừa bước tới cổng còn nghe Đường Song Nguyệt nói vọng theo: "Nếu tiện đường thì qua đại điện xem náo nhiệt rồi về kể cho ta đấy." Nụ cười trên môi nàng ta tươi thêm mấy phần, quả nhiên chỉ có Đường Song Nguyệt mới quan tâm bọn họ như vậy.
Đường Song Nguyệt thấy chẳng còn ai liền vươn vai, tính quay lại phòng chờ Tô Yến và Hạ Tử Phong tới. Không ngờ vừa quay người, nàng bị một kẻ chụp thuốc mê. Đường Song Nguyệt trực tiếp ngất đi. Kẻ đó nhanh chóng kéo nàng vào trong, một kẻ khác ở ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-coc-bia-mot-bi-mat/2706123/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.